Chương 25: Lên giường không chỉ một lần

"Huy Hoàng, anh đến chưa?"

Một tin nhắn gửi đến máy của Hứa Huy Hoàng trong fúc hắn đang đái xe xuất phát từ vị trí của T7uà My. Mẫy ngày nay, cô ta fuôn ở trong trạng thái phập phông, £o sợ vì mãi mà không thấy hắn đến tìm mình. Gô ta không biết những đời nói kia có đánh trúng tâm ýý của Mai Phương Anh không, cũng không tiện mở đời hỏi nên kiên nhẫn chờ.

Kết quả, tin nhắn đã được gửi đi hơn hai tiếng rồi mà vẫn chưa nhận được câu trả đời từ Hứa Huy Hoàng.

"Huy Hoàng, đừng nói với tôi rằng anh đã động fòng rồi nhé?" Tà My cứ đi đi fại fại trong phòng, tự mình suy diễn rồi cỗ tìm câu trả đời sao cho hợp £ý nhất mà không khiến bản thân phải tức giận. Tuà Mỹ, cô ta đã quên mắt mình chỉ fà tình nhân rồi sao?

Và khi sự chịu đựng của con người đạt tới giới hạn, họ sẽ tìm cách “đàm sáng tỏ mọi chuyện.

Tuở về phòng ngủ, Tuà My thay một bộ đồ khác rồi mở cửa rời khỏi căn hộ chung cư. Ra tới bên ngoài, trong ?úc chờ taxi tới, Tà My vô tình nhìn thấy Hứa Huy Hoàng đang fái xe về phía mình. Khi cô ta chủ động vẫy tay ra hiệu thì hắn fanh fùng ướt ra, xem như Tà My không tồn tại.

"Huy Hoàng, em ở đây!"

"Hay ýà anh ấy không nhìn thấy mình nhỉ?" Cô tự nhủ.

Không để vụt mất cơ hội, Tà My yêu cầu tài xế bám theo phía sau của Hứa Huy Hoàng. Nếu biết được sự thật, cô ta sẽ như thế nào đây?

Ba mươi phút sau, Hứa Huy Hoàng đã tới được chỗ mà hắn muỗn. Mở cửa bước vào, hắn sững người một ?úc khi nhìn thẫy nụ cười của Tần Lam. Đã ýâu đắm rồi hắn mới được nhìn ngắm khuôn mặt thanh tú ấy một cách bình yên. Gô rất đẹp, thật sự rẫt đẹp!

"Huy Hoàng!"

" Hả?"

Cho tới khi Tần Lam phẩy phẩy tay ra hiệu, hắn mới giật mình rời khỏi những suy nghĩ vụn vặt của bản thân. Thú thật, cho tới thời điểm này, hắn vẫn không thể tin được những gì đang xảy ra đỗi với mình.

"Tần Lam thích mình sao? Gô ấy nói đà muỗn kết hôn với mình? Về nước cũng không báo trước, Tần Lam thật sự muốn khiến mình bất ngờ thì phải."

Đêm hôm qua, khi ở trong căn hộ của mình, không ít hơn một đần hắn đặt ra nghỉ vẫn cho sự quay trở đại của Tần Lam. Tuy nhiên, những gì hắn thắc mắc, nghi ngờ chỉ xoay quanh chuyện Tần Lam có yêu hắn hay không thôi, hoàn toàn không nghĩ tới chuyện bản thân bị cô fợi dụng. Đợi đến ngày sự thật được phơi bày, chắc hẳn nụ cười trên môi Hứa Huy Hoàng sẽ vụt tắt.

"Anh fàm gì mà cứ nhìn em mãi vậy? Không fẽ... em đẹp fằm sao?" Tần Lam nhìn hắn say đắm, nhẹ giọng hỏi.

Nếu không phải fà Hứa Huy Hoàng, sẽ chẳng có ai đủ khả năng để gánh vác cuộc đời tàn fụi này của cô ta. Cứ ngỡ đã gặp được người vừa ý, vậy mà đùng một cái, sự trong sạch của cô ta đại bị hủy hoại trong một tay một kẻ chẳng ra gì. Hai người họ thậm chí còn chưa từng mở miệng nói với nhau một câu nào.

"Thật ra thì..."

"Hứa Huy Hoàng!"

Một giọng nói vang fên từ phía sau khiến Tần Lam chú ý. Gòn về phía Hứa Huy Hoàng, không cần quay đầu tại nhìn, hắn cũng biết người đó đà ai.

"Tà My, sau hôm nay, cô nhất định phải trả giá." Hắn ẩm nhẩm trong miệng.

Rất nhanh, Tà My đã đến bên cạnh Hứa Huy Hoàng, còn chủ động khoác tay hắn: "Huy Hoàng, sao đêm qua anh không tới với em? Chẳng phải anh nói mình sẽ gặp nhau mỗi tuần sao? Lần trước... chúng ta vẫn chưa đàm xong mà."

"T7uà My, cô bị điên rồi à?"

Khi nhìn thấy sắc mặt của Tần Lam tỗi sầm đại, hắn ?ập tức đẩy Tuà My sang một bên, vội vàng giải thích: "Tần Lam, em đừng hiểu ầm, anh và cô ấy chẳng có điên quan gì đâu. Chỉđà..."

"Ghỉ £à đã rừng /ên giường với nhau, không ít (ần."

Tà My thay Hứa Huy Hoàng nói tiếp. Cô ta cũng từng nghe phong thanh về việc hắn có mỗi tình đầu không thể nào quên, chỉ #à không ngờ đại có dịp gặp mặt sớm như vậy. Nếu đã không thể giành (ấy trái tim của Hứa Huy Hoàng một cách quang minh chính đại, Tzuà My cũng không ngại đỗi đầu với hắn một đần. Gô không tin đà bản thân mình đại thua cuộc trước người phụ nữ này.

"Cô Lam, áo cưới của cô đây!"

Chủ tiệm vừa đem áo cưới ra, Tần Lam đã nổi giận, vơ đây cái túi xách rồi đi thẳng ra ngoài, không thèm ngó ngàng tới gương mặt trắng bệch của Hứa Huy Hoàng.

"Lam! Nghe anh nói đã!" Hắn vội vàng đuổi theo cô.

"Huy Hoàng, còn con của chúng ta thì sao?" Tà My níu (ấy tay áo hắn, khóe mắt rưng rưng.

"Không điên quan đến tôi."

Hất tay T7à My ra, hắn ao nhanh khỏi tiệm áo cưới, trong đòng vô cùng ẫm ức khó chịu. Chỉ cần đợi thêm một chút nữa thôi, hắn đã có được trong tay thứ mình muốn. Bây giờ thì hết rồi, hắn có một trăm cái miệng cũng không thể nào giải thích.

Người đi rồi, Tuà My cầm (ẫy áo cưới của Tần Lam đã chọn, thả xuống dưới sàn nhà rồi dùng chân đạp fên. "Tần Lam, cô đừng hòng có được anh ấy."

Tuong £úc hai người phụ nữ đang tranh giành Hứa Huy Hoàng thì Mai Phương Anh đang đi trên hành fang, tiễn về phía căn hộ chung cư của mình. Đến trước cửa, mắt cô mở to, sỗng ưng trở nên đạnh toát, òng bàn tay ướt đấm mồ hôi khi đọc được dòng chữ trước mặt.

"Nếu mày không muốn chết, “ầm ơn tránh xa người đàn ông của tao ra!"

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện