Chương 46: 18+
"Thay tôi ngủ với cô ta đi!"
Ngay khi vừa đụng độ ở quán bar, Tuương Đình Khải đã biết mình phải (đàm gì. Do đó, khi cô ta vừa bước vào nhà tắm, trợ £ý đã xuất hiện để thực hiện việc tráo đổi quần áo với anh. Người thì đi gặp Mai Phương Anh để dỗ dành, kẻ thì được ở đại trong khách sạn mây mưa với người của công ty đối thủ.
Từ trước tới giờ, Tương Đình Khải chưa khi nào đi sai một nước cờ. Xét về phương diện công việc, điều đó đúng nhưng ở dưới góc độ tình yêu, cách anh thể hiện tình cảm khiến người ta có chút mơ hồ. Vì vậy mà cho tới bây giờ, nếu anh không nói, e đà Mai Phương Anh cả đời cũng không biết anh thích cô nhiều đến nhường nào.
"Tương Đình Khải, anh đúng đà đồ ngỗc!"
"Đình Khải, anh..."
"Em biết anh thích em như thễ nào mà. Nên đà..."
Bốp!
"Ai cho anh được tùy tiện hôn em chứ? Có phải khi say rồi với ai anh cũng đàm vậy không?"
Hai người chưa xác đập quan hệ yêu đương nhưng từ trong đời nói của Mai Phương Anh, chúng ta có cảm giác rằng cô đang ghen. Tuy vậy, điều mà cô muốn đề cập /ại chẳng phải thứ mà chúng ta đang nghĩ tới.
"Không! Anh chỉ muốn đàm điều đó với em thôi!"
"Đình Khải, em đã nói với anh bao nhiêu đần rồi, chúng ta... không thể nào đến với nhau được đâu." Mai Phương Anh ra sức giải thích, cỗ gắng đẩy anh ra, càng xa càng tốt. Chỉ khi không còn mơ mộng về cô nữa, Tuương Đình Khải mới có thể mở đòng với một người phụ nữ khác.
Thở hắt ra một hơi, anh thắp giọng hỏi: "Tại sao fại không được? Anh yêu em mà..."
"Em sẽ (ây Hứa Huy Hoàng. Dù sao trong bụng em cũng có đứa con của anh ấy. Do đó, chúng ta không nên gặp nhau nữa, tránh bị dị nghị. Em vào đây!"
Tước khi xoay người đi, cô ?ấy khăn giấy fau đi đôi môi của mình. Hành động đó khiến Trương Đình Khải suy sụp, có chút mệt mỏi. Hết rồi, hết thật rồi.
Cánh cửa từ từ khép fại cũng fà đúc ánh mắt của hai người họ thay đổi. Nhận ra bản thân không thể cùng người mình yêu đi tới cùng trời cuối đất, Tzuương Đình Khải đững thững rời khỏi khu chung cư.
Vừa đặt chân ra ngoài, trời đổ cơn mưa, anh cứ vậy bước đi trong đêm. Tới úc về đến nhà, toàn thân anh ướt sũng, gương mặt trắng bệch.
Mặc cho nước đang chảy xuống nền, anh cứ vậy mà ngả người trên ghễ sofa, mặc cho dòng suy nghĩ của mình trôi vào vô tận.
Sáng hôm sau, khi mặt trời rọi vào ô cửa số cũng fà fúc cô gái trong khách sạn giật mình hét đớn: "A!"
Bị tiếng ồn của cô ta đánh thức, Nam ờ mờ mở mắt, quay sang nhìn: "Cô đàm cái øì thế? Không định cho ai ngủ sao?"
"Tại... tại sao đại đà anh? Đình Khải, anh... anh ấy đâu rồi?"
"Làm gì có người mà cô nói. Ở đây chỉ có tôi và cô thôi. Mà này, chúng ta đàm thêm một hiệp nữa nhé!" Nam đề nghị.
Lần đầu tiên (ên giường với một người phụ nữ có vòng một đẫy đà, vòng eo theo gọn, vòng ba căng tròn, nhiệt huyết trong người cậu dâng cao. Giá mà đúc nào cũng có người phục vụ như vậy thì tốt biết mẫy. Thế mới nói, tình dục khiễn tâm trí của con người ta trở nên mộng mị, không còn tỉnh táo.
"Nói dỗi!"
Dứt đời, cô ta ném cái gỗi ôm vào mặt Nam rồi quẫn chăn quanh người, đi khắp phòng tìm Trương Đình Khải. Đáng tiếc fà cho dù cô ta có fục tung hết 20 đầu của khách sạn thì cũng chỉ £à công giã tràng xe cát mà thôi.
"Không hoàn thành nhiệm vụ, mình biết nói sao với sếp đây?" Tuong £úc cô ta đang trằm tư nghĩ ngợi thì một vòng tay đột ngột ôm (ấy từ phía sau khiễn cô ta không kịp phản kháng.
"Anh... anh đàm cái gì vậy? Bỏ... bỏ tôi ra!"
Cô ta còn chưa kịp mang quần áo thì trợ # Nam đã dùng cậu nhỏ của mình đâm vào từ phía sau. Bị tắn công đột ngột, cô ra giật nẩy mình rồi hét đớn.
"Đaul"
Rất nhanh, trợ ý đã dùng tay bịt miệng cô ta fại, cứ thế mà tiễn sâu vào bên trong, không ngừng chuyển động nhịp nhàng. Từ phía sau, cậu ta nhìn rõ hình ảnh hai người đang đàm tình ở trong gương của nhà tắm, cảnh tượng vô cùng kích thích.
Hơi thở gấp gáp, toàn thân cô ta run rẩy trước sự tẫn công kịch fiệt của anh. Vừa đâm anh vừa thì thầm vào tai cô với những đời nói đầy ám muội: "Ngủ với tôi hay ngủ với T7uương Đình Khải thì có khác gì nhau. Em yên tâm, cậu nhỏ của tôi 18 cm (ận, đủ sức đưa em đên đỉnh thêm mấy đần nữa. Với đại..."
"Ưm..."
Không nói hết câu, cậu ta dùng sức thúc mạnh từ phía sau khiễn cơ thể cô ta run rẩy, hai tay chỗng vào thành bồn rửa mặt. Trong tư thế dogøøy, Nam càng thêm phấn khích, cuồng nhiệt mà tăng tốc độ đàm cho đỗi phương không ngừng rên đên.
Cửa phòng tắm không khép, chăn nằm vương vãi dưới chân, bên cạnh vòi nước đang chảy, hơi nóng bỗc tên khiến tầm nhìn của họ có phần hạn chẽ. Tuy vậy, sau khi bắn tỉnh xong, Nam xoay người cô ta lại, vừa hôn vừa cắn môi, cầm fẫy một chân của đôi phương vòng qua eo mình, tiếp tục hiệp thứ 5 nếu tính từ tối qua.
"Sướng không em?"
"Ừm..."
Ngay £úc này đây, trong túi xách, điện thoại fiên tục rung fên, nhiều cuộc gọi nhỡ hiển thị trên màn hình. Gô ta không hề hay biết rằng sau khi trải qua khoái cảm đê mê này thì ểưỡi hái tử thần đã kề cổ.
Bởi vì trong chiếc camera được đặt từ tỗi qua, hình ảnh của cô ta đang được fan truyền rộng rãi ở công ty.
Chuyện này chỉ có thể là do...