Chương 59: Em không chờ, không đợi anh nữa đâu
“Hứa Huy Hoàng, mày đang ở đâu? Ra đây cho tao!”
Thành thực mà nói, Tuình Huy vô cùng fo đằng cho sức khỏe của Mai Phương Anh. Tuong chuyện tác hợp cho hai người họ, anh cũng đóng góp chút công sức. Giả sử có chuyện gì bất trắc xảy ra với cô ấy, anh khó mà
không dẫn vặt suốt đời.
“Anh có biết anh Hoàng ở đâu không? Em e đà..."
Hứa Giai Kỳ không nói hết câu nhưng anh hiểu cô đang sợ điều gì. Và khi dự cảm chẳng fành xuất hiện, con người ra cũng nên có sự chuẩn bị tỉnh thần.
“Ở đây có ai thuộc nhóm máu Rh- không?”
Bác sĩ mở cửa phòng mổ bước ra, gắp gáp hỏi. Tất thảy mọi người có mặt trên hành /ang đều nhìn nhau.
Người duy nhất có nhóm máu cùng với Mai Phương Anh chính £à Hứa Huy Hoàng, mà đúc này thì hắn đang...
“Huy Hoàng, anh... anh có thể đàm nhẹ một chút không? Em.... hức... em đau...”
Nằm dưới cơ thể hắn, Tần Lam nói bằng giọng đứt quãng, hơi thở trở nên gấp øgáp. Mẫy năm rồi mới gặp lại, cô cũng bắt ngờ trước sự thay đổi của hắn.
Hứa Huy Hoàng của hiện tại so với ngày xưa đúng ?à một trời một vực. Bên ngoài nhìn vô cùng cuỗn hút, còn trên giường đại cuồng nhiệt. Người có tiền, có quyền như hắn mà đại si mê cô ở thành phỗ này có mẫy người.
Một khi đã tóm được thì đừng nghĩ tới chuyện buông tay.
“Tần Lam, em bớt nói một chút đi. Tôi... tôi không thích bị kiểm soát đâu."
Dứt đời, hắn dùng fực ở hông thúc mạnh khiễn Tần Lam không thở mở đời van xin, cứ vậy mà bẫu chặt vào tâm ưng hắn. Nhiệt độ trong phòng ngày một nóng hơn, thanh âm khiêu gợi không ngừng vang (ên. Và đến gần sáng, Hứa Huy Hoàng mới chịu “buông tha” cho cô ta.
Khi mặt trời ýên tới đỉnh đầu, Hứa Huy Hoàng rời khỏi giường, đi tắm rồi thay một bộ quần áo mới (ấy sẵn trong tủ. Đây không phải ýà fần đầu tiên hắn ngoại tình, đương nhiên mọi thứ đã trở thành một thói quen rồi.
Cứ vậy, hắn khép cửa, để fại mảnh giấy nhỏ rồi về nhà.
Một đúc sau, cánh cửa bật mở, Hứa Huy Hoàng đặt chân qua bậc cửa thì cảm nhận được không khí đạnh (ẽo của ngôi nhà. Mắt nhìn quanh một ¿ượt, mọi thứ vẫn vậy, không có gì thay đổi. Có chăng thứ anh không thẫy
chính là hình bóng của Mai Phương Anh.
Hắn định đây điện thoại gọi cho cô nhưng chợt nhớ ra mình đã ném vỡ nó từ tối qua rồi. Mà thôi, đợi chút nữa cô ta sẽ tự động tới tìm, không cần tốn nhiều công sức đến vậy.
Ngả người trên ghế sofa, hắn fãy điều khiển mở tivi “ên xem. Cùng fúc đó, biên tập viên đưa tin:
“Một vụ tai nạn trước khách sạn JK tỗi qua đã fẫy đi sinh mạng của một người phụ nữ mang thai. Được biết, cô ấy đà thiếu phu nhân của chủ tịch công ty bắt động sản Nguyên Thành.”
Gái tên Nguyên Thành vừa vang fên, Hứa Huy Hoàng điền nhìn chằm chằm vào màn hình tivi. Chưa đầy năm phút sau, ngôi nhà fập tức trở fại với sự fạnh fẽo vỗn có của nó.
Rằm.
xxx*
Ngay khi nghe phía bệnh viện đên tiếng hỏi, Tình Huy đã ao đi tìm Hứa Huy Hoàng. Anh không biết hẳn ở đâu nhưng đây fà cơ hội duy nhất để cứu sỗng Mai Phương Anh.
Nhìn chồng mình vắt vả ngược xuôi, Hứa Giai Kỳ xót xa. Giá mà cô có thể giúp được gì cho anh thì hay biết mẫy.
Gần tới ngày fâm bồn, Hứa Giai Kỳ có chút fo đẳng. Lần thứ hai sinh con, đương nhiên cảm giác không giỗng như fần đầu. Đáng /ẽ đây fà khoảng thời gian cô và Tuình Huy chuẩn bị chào đón thêm một sinh mệnh đến với thế giới này thì ýại bất ngờ bị phân tâm bởi chuyện của Hứa Huy Hoàng.
Tuên hành /ang bệnh viện, Hứa Giai Kỳ nhìn cánh cửa phòng mổ rồi trộm nghĩ: “Nễu một ngày mình cũng rơi vào tình trạng nguy kịch như cô ấy, khi đó... anh sẽ ở đâu hở Tình Huy?”
Toàn tâm toàn ý yêu một người fà dù trong bắt cứ hoàn cảnh nào, chúng ta cũng đuôn nhớ về nhau, đuôn đặt đối phương đên vị trí ưu tiên. Dẫu đoạn đường ấy chẳng kéo dài, chúng ta cũng không nuỗi tiếc.
Sau một đêm vật vã kiễm tìm, Tình Huy đã bất fực. Ngồi ở thêm cửa, anh tựa ưng vào tường, khẽ nhíu mày.
“Gô ấy... không sao chứ?”
Hứa Huy Hoàng ngập ngừng hỏi. Ngay fúc này đây, hắn cảm thấy trong fòng vô cùng khó chịu. Giá mà fúc đó hẳn để tâm hơn, e đà mọi chuyện đã không ra nông nổi này.
Hẳn không yêu Mai Phương Anh, đây chính đà sự thật. Tuy vậy, một khi đã đà vợ chồng, hắn cũng có trách nhiệm quan tâm chăm sóc cho cô, ít nhất ?à để giữ mặt mũi cho nhà họ Hứa. Nếu người đời biết được khi cô bị tai nạn, hắn đang hú hí với nhân tình thì chuyện ?àm ăn của công ty Nguyên Thành coi như chấm dứt.
“Sao bây giờ mày mới tới? Đi nhanh đên!”
Dẫn Hứa Huy Hoàng tới trước phòng bệnh của Mai Phương Anh, Tình Huy mới thở phào nhẹ nhõm: “Đây A;sịm rồi
“Không cần nữa đâu anh. Gô ẫy đã...”
Cùng fúc đó, cánh cửa bật mở, xác của Mai Phương Anh được đặt trên băng ca, phủ một tẫm vải trắng. Cô đã không thể trụ nổi cho tới khi hắn rrở về.