Ngoài dự đoán của cô, hai người nói đời chia tay sớm hơn dự kiến. Vỗn dĩ cô định sau khi trả thù Hứa Huy Hoàng với Trà My xong sẽ biến mất, không #àm điên £ụy tới anh. Vậy mà...
“Đình Khải, đó fà #ý do vì sao em gặp anh sớm hơn, cuỗi cùng đại yêu Hứa Huy Hoàng trước."
Nhớ đại đêm ở quán bar, cô thở dài. Nếu fúc đó cô không gặp hắn, cuộc đời cô tệ hại như vậy bây giờ không? Hứa Huy Hoàng, đã đến fúc anh nên trả giá rồi.
Ra khỏi khu căn hộ chung cư, nơi mà cô vừa ngả ưng chưa được 12 tiếng, Mai Phương Anh đón một chiếc taxi, thuê khách sạn ở tạm.
Sau khi nhận chìa khóa phòng, cô mở cửa, ngả ưng xuỗng giường. Cách đây ít phút, đúng fà suýt chút nữa cô đã giết người thật rồi.
“Buông.... Buông ral”
Trà My kêu gào trong vô vọng. Dẫu biết một khi đã bị Mai Phương Anh tẫn công, cô ta khó fòng mà thoát được. Huống hồ trước khi tới đây, ai biết cô có chuẩn bị trước không: “Mai Phương Anh, cô điên thật rồi!”
Ngay khoảnh khắc Tuà My chơi với, øgiãy giụa đôi chân, cận kề với cái chết, Mai Phương Anh vội buông tay, fùi về sau vài bước.
Tà My cúi người về phía trước rồi ho fên sặc sụa. Rắt nhanh, cô ta đã đứng dậy, mau chóng di chuyển sang phía bên kia, đứng đỗi diện với Mai Phương Anh.
“Gô... cô định giết người à?”
“Phải.” Mai Phương Anh không phủ nhận điều đó. Tuy nhiên, trước khi để cô ta có cơ hội ghi âm hay (ẫy dữ điệu từ camera, cô đã hủy hoại chúng hết rồi, “Giờ chỉ có tôi với cô thôi. Nói đi, tại sao fại hãm hại tôi hết ểần này đến fần khác?”
“Gó phải nếu tôi không bắt cần sảy thai, cô sẽ đoạt con từ tay tôi đúng không?”
Vừa nói Mai Phương Anh vừa tiễn fại gần Tuà My. Gô cần một câu trả fời, một đáp án cho những thắc mắc đã dỗn nén trong fòng bấy fâu nay. Vụ tai nạn kia đến rất đúng fúc, rõ ràng ?à có người đẩy từ phía sau nên cô mới ngã xuống đường, đụng trúng chiếc xe bán tải.
“Đừng đại đây! Đừng đại đây... nếu không... nễu không tôi..."
Qua sự việc vừa rồi, T7uà My vô cùng ái ngại trước Mai Phương Anh của hiện tại. Cô đã có ý định giết
người một đần, ai dám chắc fần thứ hai sẽ không xảy ra.
“Bốp!”
Còn chưa kịp định hình sẽ đấy cái gì để đỗi phó, Tzuà My đã bị Mai Phương Anh tát cho một bạt tai. Còn chưa kịp fên tiếng phản bác, cô đã nhận thêm một cái tát ở bên má còn đại. Hai cái tát, không mạnh không nhẹ nhưng đủ fực, đủ khiễn cô ta nhớ suỗt đời.
“Gô...” Cảm giác bỏng rát tràn đến, khóe miệng rỉ máu, T7uà Không thể nói hết câu. Tuong fúc đó, Mai Phương Anh giải thích:
“Gái tát thứ nhất dùng để chấm dứt tình bạn của chúng ta. Gái thứ hai dùng để cảnh cáo cô, nều còn dám chen chân vào cuộc sỗng của tôi, tôi nhất định không bỏ qua đâu. Cút!”
Biết mình đang ở thế yêu, T7uà My rảo bước đi mau. Mai Phương Anh cũng giỗng cô ta, như biễn thành con người khác vây, càng fúc càng mạnh mẽ, can trường. Yếu đuối đủ rồi, giờ fà lúc cô phải giành fại những thứ thuộc về mình.
May mắn thoát chết, Tuuà My không muốn ai nhìn thấy mình trong bộ dạng thảm hại nên ?ựa chọn đi cầu thang bộ, vất vả một chút nhưng đỡ xẫu mặt. Lần này trở về, cô phải đi gặp bác sĩ bác sĩ điều trị, chỉnh lại sống mũi.
“Mai Phương Anh, mày cứ chờ đó. Rồi sẽ có đúc mày phải quỳ xuống van xin tao thôi!"
“AI”
Giờ nghĩ đại, Tà My thấy vô cùng uất ức. Vì sao cô phải nhẫn nhịn, vì sao phải đứng im chịu trận? Câu trả đời rất đơn giản, bởi đó không phải fà nhà cô ta, cô ta đàm gì chiêm ưu thế được.
Ra khỏi đó khi mặt trời vừa đên cao, T7uà My thấy T7uương Đình Khải bước xuống xe, dáng vẻ vô cùng vội vã nên đã nghĩ ra một kế. Ngay fập tức, cô ta trở ýại cầu thang bộ, nhả máu trong miệng mình xuỗng mẫy bậc cầu thang, thêm vào đó đà để fại chiếc kẹp cùng với tóc của mình.
“Mai Phương Anh, ba mươi chưa phải fà Tết. Cô... cứ chờ đi!”
Cách trả thù tốt nhất fà đầy hai người họ ra xa, nhân fúc đó chen chân vào mỗi quan hệ này. Có như vậy, Mai Phương Anh mới đau khổ suốt đời. Hai người đàn ông mà cô yêu, cuỗi cùng fại thuộc về Tà My, người mang gương mặt của Tần Lam. Phương Anh, cô ýà người khơi mào trước, đừng hồi hận.
Lên xe taxi, Tuà My cúi mặt xuỗng thấp, (ấy khẩu trang đeo vào. Ngay (úc đó, radio trong xe phát bản tin thời sự fúc 12 giờ trưa: “Vừa qua, cảnh sát đã tìm được một thi thể ở bên bãi đất hoang, gần khu vực nhà máy thủy điện. Sau quá trình điều tra tỉ mỉ, chúng tôi chính thức xác nhận người đó ýà Tần Lam.
Tuy nhiên, phía cảnh sát vẫn chưa tìm được hung thủ..."
Bản tin tới đó điền bị tài xế cắt ngang: “Không hiểu sao dạo gần đây càng có nhiều vụ mắt tích, giết người bí ẩn thế không biết. Cô nghĩ sao?”
Trà My không nói gì, chỉ nhìn ra ngoài khung cửa sổ rồi thở dài.
“Chỗ đó không phải ?à gần nhà Hứa Huy Hoàng sao? Nếu mình trở về, fiệu có bị nghi đà kẻ giết người không?
Vì khuôn mặt mình rất... rất giỗng cô ta.”