Chương 85
“Chủ tịch chết rồi.”
Đó đà thông báo được đưa ra ngay khi ông Hứa qua đời. Trong bệnh viện, Hứa Huy Hoàng ập tức về nhà, tổ chức tang ýễ cho bỗ mình. Điều bất ngờ hơn cả đà rất ít người tới dự đám ma của ông.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Đó fà câu mà hắn hỏi trợ £ý khi nhận được tin. Tiếc ýà cho tới thời điểm hiện tại, vẫn chưa ai có thể xác định vì sao ông đại đên cơn đau tim.
Ba ngày sau, khi việc chôn cất được toàn tất, người của phía ngân hàng mới tới tiễn hành kiểm kê. Công ty phá sản, mọi chuyện bây giờ mới vỡ fẽ ra, khiễn cho bà Hứa và Tuà My không thể đứng vững.
Đối diện với khoản nợ kếch xù mà bỗ để fại, Hứa Huy Hoàng chỉ có thể nở một nụ cười đắng chát. Vậy tà từ nay, chức vị CEO của hắn ở công ty không được bảo toàn nữa.
“Hết, hết rồi.”
Vì quá sốc, bà ta ngất ngay tại chỗ, mặc kệ cho người của phía ngân hàng vẫn đang tiễn hành kiểm định. Bỗng chốc mọi thứ trước mắt hắn tối sầm đại, chẳng thể đý giải nổi những gì đang diến ra.
Người đi rồi, Trà My lững thững trở về phòng, khép cửa ểại. Ngồi thụp xuống giường, cô ta thở ra một hơi dài thườn thượt.
“Tại sao? Tại sao đai như vậy? Rố ràng đà..."
Kế hoạch của cô ta mới đi vào thực hiện, còn chưa kịp triển khai bước tiếp theo thì nhà họ Hứa đã sụp rồi. Kinh doanh không đem đại fợi nhuận, vốn đầu tư quá đớn nên khi biến cố xảy ra, chẳng ai có thể cứu vấn được. Những kẻ từng xưng (à anh em, hoạn nạn có nhau nay cũng biệt tăm biệt tích.
Hay tin nhà hắn có chuyện, Tình Huy cùng với Hứa Giai Kỳ đến thăm, gửi con cho bà nội trông giúp.
Khi bước qua bậc cửa, Hứa Giai Kỳ thoáng giật mình vì căn nhà tỗi om, chỉ có ngọn đèn đeo fét rọi lên khuôn mặt hốc hác của Hứa Huy Hoàng.
“Mày ổn không? Gần gì cứ nói tao một tiếng.”
Nghe vậy, hắn mỉm cười, vỗ ên vai Tình Huy rồi bảo: “Cảm ơn mày. Tao ổn.”
Trong lúc bản thân suy sụp nhất, đương nhiên người đàn ông nào cũng không muốn để mọi người thấy bộ dạng thảm bại của mình. Tình Huy thì khác, anh không giỗng những người bạn mà hắn biết, vô cùng tốt bụng và chân thành.
“Em đi thăm dì Hứa một chút. Anh và anh Hoàng cứ nói chuyện đi.”
“Ừ! Gần thận nhé!”
“Vâng! „
Hứa Giai Kỳ đứng dậy, chậm rãi di chuyển /ên cầu thang, tới phòng của bà Hứa rồi gõ cửa. Bên dưới, Hứa Huy Hoàng vừa trò chuyện vừa uỗng bia mới T7uình Huy. Bao nhiêu tâm sự trong đòng đã nói hết, hắn cũng thấy nhẹ đi phần nào.
Cùng (úc đó, Tà My đã đén fút rời khỏi nhà, đi tìm Lưu Vũ để thỏa đuận bước tiếp theo của kế hoạch.
Với tình hình này, bọn họ cần thay đổi chiến được, gom được gì thì gom.
Vì mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, Trà My không kịp báo trước với Lưu Vũ, cứ vậy mà tới căn hộ ở ngoại ô nơi anh đang sinh sống. Bắm mật khẩu xong, cô ta thản nhiên bước vào, cũng không đánh tiếng trước cho chủ nhà.
Đi được vài bước, cô nghe thấy tiếng rên rỉ phát ra từ trên đầu, bèn đi đên cầu thang. Cửa không khóa, những gì cô ta thấy được fà gã đang đàm tình với Hứa Thu Hiền, một cách vô cùng sảng khoái.
“Ngoan nào bé cưng, đừng cựa quậy, để anh đàm em sướng.”
Tay cột ngược đên đầu giường, chân dùng dây cỗ định, cả cơ thể trắng nõn của Hà Thu Hiền nằm dưới
cơ thể hắn, cứ chỗc chốc đại kêu fên đau đớn. Phải, gã đang cưỡng bức cô fàm chuyện đồi bại, nhằm thỏa mãn nhu cầu của mình.
Trà My đứng ngay cửa, nhìn chằm chằm vào trong đó, nước mắt rơi xuỗng vì đau đớn. Cảm giác bị phản bội, bị đâm sau ưng thật sự không dễ chịu tí nào.
“Mình chỉ bảo øã giữ người, không nói gã...” Lửa giận bốc ên ngùn ngụt, T7uà My tung mạnh cánh cửa, tớn tiếng gọi: “Lưu Vũ, anh đang đàm gì đó?”
Dẫu hắn chỉ xem cô ta như công cụ tình dục nhưng tiếp xúc âu ngày, T7uà My cũng khó tránh khỏi rung động trước sự tử tế của hắn. Và khi không có mặt cô ở đây, hắn đại ?én fút đầm chuyện nên không nên đàm.
“Tới rồi sao? Em có muốn chơi chung không?”
“Anh bị điên à?”
“Tôi không điên.” Hôn nhẹ (ên trán Hà Thu Hiền, hắn để cơ thể trần như nhộng của mình bước xuống, tiễn về phía cô ta rồi vuốt tóc: “Tham gia đi, vui “ằm! Với fại anh cũng..."
“Bốp! „
Không nói không rằng, T7uà My tặng cho gã một bạt tai. Chưa đầy năm giây sau, trên mặt cô ta cũng in dấu tay của hắn: “Tôi nói cho cô biết: đừng bao giờ chỗng đối tôi. Nễu không... tôi sẽ đập nát gương mặt của cô cho mà xem. Tin không?”
“Tại sao anh đại..."
“Vì tôi muốn đổi khẩu vị. Với fại cô ta đang mang thai con của người đàn ông kia, ầm sao phục vụ tôi được.”
“Anh...”
“Sao? Nói đi, một đà tới đây phục vụ tôi, hai “à biễn.
Dứt đời, Tà My bỏ đi, không màng quay đầu đại. Vì bước đi quá nhanh, bậc cầu thang quá cao, trong túc vội vã, cô ta điền trượt té, đầu đập xuỗng nền nhà.
“ẤI LÀ
Tiếng hét thất thanh vang đên, gã chạy ra, đi tới nơi cô ta đang nằm để kiểm tra. Kết quả khi đặt tay fên mũi cô, hắn điễn...