Nhìn thấy Trình Khả Nhu tức giận, Mã Tùng Khang đứng dậy đi đến chỗ của cô an ủi.

"Thái độ này chắc là có chuyện rồi đúng không? Bình tĩnh đi!"

Tống Thiên Hàn trên đường lái xe về nhà, lại nhớ đến mấy lời vừa nảy anh đã nói với Trình Khả Nhu trong lúc tức giận, mà thở dài.

"Hazzz, mình có nặng lời quá không ta?"

Đang lẩm bẩm một mình thì tiếng chuông điện thoại đã cắt ngang suy nghĩ của anh. Tống Thiên Hàn kết nối điện thoại với xe rồi mới bắt máy.

"Con nghe đây mẹ!"

Từ Lệ ở đầu đây bên kia có vẻ là không vui hỏi:

"Thiên Hàn, con làm việc xong chưa?"

Tống Thiên Hàn: "Dạ con đang trên đường về đây mẹ."

Từ Lệ: "Mau về nhà đi, và dẫn luôn cô người yêu của con về nữa. Hôm nay mẹ có chuyện muốn nói"

Tống Thiên Hàn: "Chuyện gì vậy mẹ?"

Từ Lệ: "Chuyện rất quan trọng, con phải nhớ dẫn cô người yêu của con về cùng luôn đó, ngay lập tức cho mẹ."

Tống Thiên Hàn cảm thấy có điều gì đó không lành, "Dạ mẹ!"

Bên này Bạch Thiên ra bên ngoài để uống cafe cho tỉnh táo lại, lúc lướt tin tức thì nhìn thấy đoạn video của Lina ăn mặc sexy biểu diễn, đã được lên hot search. Ông liền bật cười.

"Ha ha ha! Bên đó chơi lớn đến mức cho ca sĩ mặc đồ sexy luôn sao? Đăng

clip này lên để tăng thứ hạn chứ gì. Không biết là tăng hay giảm nữa, đúng là đồ ngu ngốc mà"

"Ai ngu ngốc vậy hả, anh Bạch Thiên?"

Vừa nói hết câu thì Rocher đi đến trước mặt Bạch Thiên hỏi. Rồi tự mình ngồi vào ghế đối diện với Bạch Thiên mỉm cười.

Bạch Thiên: "Nè anh còn cười được hả Rocher. Ca sĩ của anh ăn mặc sexy, làm việc đáng xấu hổ như vậy mà còn ở đây sao?"

Rocher lại rất thản thiên, nói: "Ủa vậy hả? Anh không nghĩ đó làm kế hoạch của tôi sao? Anh có biết gần đây mấy nhãn hàng lăng khử mùi, mời chúng tôi đóng quảng cáo, còn có kem nền, còn có phấn phủ. Trời ơi, rất là nhiều luôn đó tôi không có thể nào nhớ hết được. Vì khi mà nổi tiếng chúng ta rất là mệt đó. Tôi thật ghen tỵ với những người không có việc làm, lúc nào cũng rảnh rỗi. Ha ha ha."

Bị Rocher mỉa mai nhưng Bạch Thiên chỉ cười nói:

"Một clip không có giá trị hợp với anh đó, một ông chủ vô đạo đức.

Rocher rất đắt ý nhìn Bạch Thiên nói: "Tôi chấp nhận làm một người không có đạo đức, nhưng mà kiếm ra tiền. Không giống với một số người chỉ biết kiếm tiền cùng những ca sĩ cũ. Vì tôi cũng biết, chủ của cái công ty đó là người không có đầu óc, nếu không có nhân viên làm việc thì anh ta cũng đâu có nghĩ ra được gì. Ha ha ha."

Bị nói móc Bạch Thiên vô cùng tức giận, đứng dậy nhìn nhìn Rocher mạnh miệng tuyên bố.

"Được anh cứ chờ đó tôi sẽ làm một clip thật là sáng tạo, chắc chắn sẽ nổi tiếng anh cứ chờ mà coi đi"

Rocher: "Được để tôi chờ coi. Chờ coi anh thất bại. Ha ha ha."

Bạch Thiên tức giận hừ một tiếng rồi rời khỏi quán cafe. Vừa mới đi được vài bức thì Bạch Thiên nhìn thấy người phụ nữ đang đi cùng hai người đàn ông ở phía trước, nhìn rất là quen, nhưng lại không nhớ ra đó ai.

Trình Hân Thư thì vừa đi vừa nói với Mã Thành.

"Thấy con cái có công việc đàng hoàng người làm cha làm mẹ cũng thấy yên tâm."

Mã Thành: "Phải đó!"

Trình Hân Thư: "Mau vào trong ăn rồi còn về sớm nữa."

Mã Thành: "Đi thôi, đi thôi."

Lý Tuấn: "Vào trong thôi!"

Trình Hân Thư đi vào trong trước, Bạch Thiên nảy giờ vẫn cứ nhìn theo Trình Hân Thư. Mã Thành và Lý Tuấn cũng phát hiện ra ông có hành vi kỳ lạ.

Bạch Thiên nhìn vào trong quán ăn mà lẩm bẩm.

"Sao nhìn quen dữ vậy trời!"

Lúc này đột nhiên Lý Tuấn nhận được điện thoại liền bắt máy.

"Alo! Sao vậy Dịch Minh? Ờ... ờ... ba có việc rồi cúp máy trước đây khi nào về rồi nói tiếp."

Lý Tuấn nói chuyện xong liền quay sang lại không thấy Bạch Thiên đâu. Liền nhìn Mã Thành hỏi:

"Ủa anh Thành ông ta đi đâu rồi?"

Mã Thành: "Ông ta cứ lén nhìn cô Hân Thư hoài luôn. Đã theo vào trong quán luôn rồi."

Lý Tuấn: "Mà ông ta là ai vậy?"

Mã Thành: " Không biết."

Lý Tuấn đẩy Mã Thành cùng vào, "Còn đứng đây làm gì. Mau vào đi."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện