Sống lâu quá cũng không tốt, hắn nhắm mất thân, thể từng đạo linh hồn biến mất, Nhân Yên nàng mới quay lại ba màu mắt.
"Nên rời đi."
Bên ngoài, mấy người chỉ nhìn thấy to lớn thủy nguyên tố, giống như một viên ngọc nhưng là thủy nguyên tố, cho nên chỉ có thể mắt nhìn.
Bỗng nhìn thấy, một đạo màu xanh thủy phát sáng, bên cạnh Thiên Thanh Mạn Chi xuất hiện một thân ảnh: "Đối phương đã chết."
Thiên Thanh Mạn Chi kinh ngạc, quả nhiên nàng sinh mệnh khôi phục muốn mạnh, khoan đã cảm giác quen thuộc này là.
Sư tỷ? Không sai vào đâu được, mùi này không sai vào đâu được, nàng quay đầu ánh mắt kinh ngạc nhìn Nhân Yên, Nhân Yên đội vương miện xanh biếc y phục gật đầu.
Thiên Thanh Mạn Chi tê, sư tỷ ngươi mạnh như vậy, khả năng nào cũng có thể biến đổi, ta còn sinh lòng muốn đem đối phương giết chết.
Không ngờ là sư tỷ. Tại sao sư tỷ lại muốn gần gũi Vân Phàm? Không biết rõ nhưng sư tỷ có ý định, nàng không thể cản sư tỷ, cho nên theo sư tỷ cách làm.
Đôi mắt lại hiện ra hình trái tim: "Sư tỷ, sư tỷ lại cùng sư tỷ chiến đấu sư tỷ, sư tỷ." Nàng miệng lẩm bẩm, bên cạnh Lang Thôn kêu gọi nàng.
"Đại nhân, chúng ta phải đi sửa chữa hàng rào gỗ sao?" Mạn Chi giật mình gật đầu, vàng tóc ánh kim nhìn tách ra ba thân ảnh, mùi sư tỷ lại biến mất, quả nhiên như Lăng Thanh hồi đó.
Nàng thân thể cảm thấy quen thuộc, nhưng mùi không ngửi được quả nhiên, sư tỷ mạnh hơn trước rất nhiều, nhưng sư tỷ ở đây làm gì?
Nàng không rõ lắc đầu.
Sói Lang, Cự Hùng, Đại Bàng bay trên cao, nhanh chóng sửa chửa lại nơi đây, trên cao lão nhân cũng không nhìn rõ Nhân Yên giết đối phương ra sao.
Thầm nghĩ: "Chỉ là mạnh mẽ lĩnh vực, không đáng ngại còn thích truyền thừa của ta người."
Lão nhân cười nhẹ, biến mất.
Bên dưới Cự Hùng, Sói Lang nhanh chóng sửa dang lại hàng rào, Vân Phàm hắn cách đó không xa, mở mắt Xuất Khiếu cảnh nhất giai.
"Ha Ha, ta cuối cùng cũng là Xuất Khiếu cảnh." nhìn xung quanh đã thấy một thân ảnh nữ tử tóc xanh biếc: "Tiểu Nhiên chúc mừng ngươi."
Vân Phàm giật mình, lại nhớ đến nàng đều giúp ta mấy ngày này, đứng thẳng trên cây xanh: "Nhân Yên đa tạ nàng."
Cách phía đông khu vực nhà ở, một cây xanh, đứng trên cành cây là Vân Phàm hắn uy áp bây giờ là Xuất Khiếu cảnh.
Nhân Yên cười ha ha, tay dài váy áo che miệng: "Tiểu Nhiên không cần đa tạ ta." Vân Phàm gật đầu. Cảm nhận trên mình thực lực, bỗng Nhân Yên đưa tay ra trước mắt hắn.
"Tiểu Nhiên đây là yên đan Hóa Thần cảnh hậu kỳ, ta đưa cho ngươi." nàng hai tay đưa ra, trên tay còn một màu đen yêu đan, toát ra khí tức mạnh mẽ.
Vân Phàm giật mình: "Đây là?" Nhân Yên cười hì hì: "Ngươi mau nhận lấy nha, ta giết chết cũng rất là mệt mỏi, đưa cho ngươi cũng là vì ngươi rất cần đi?"
Vân Phàm ánh mắt kinh ngạc, màu xanh băng mắt nhìn. Nàng tuy không phải khuynh nước khuynh thành, vạn người mê thiếu nữ, đối với xung quanh mọi người là vậy.
Đối với Vân Phàm hắn, nàng đẹp đẽ xanh biếc tóc, xanh nhạt ánh mắt lấp lánh giống như ánh sao, nhìn chăm chú hắn, nghiêng đầu: "Tiểu Nhiên chẳng lẽ ngươi không thích sao?"
Màu xanh nhạt mắt, hơi buồn bã, đầu cúi xuống trên mặt còn có vảy cá, Vân Phàm giật mình: "Không có, không có." hắn đã chạm qua nữ nhân, là hắn hôn thê.
Chỉ cần hắn muốn kết hôn là có thể thực hiện. Không ngờ tới bản thân vậy mà may mắn như vậy, gặp gỡ Vô Ngạn, Nhân Yên tuy nàng là yêu tộc.
Tình cảm dành cho hắn lại không thấp, nàng có đồ tốt đều đưa cho ta? Bản thân hai vị sư muội trực tiếp ném, Vân Phàm nhìn nàng: "Ngươi không dùng sao? Hay sư muội của ngươi?"
Nhân Yên lắc đầu: "Chúng ta Nhân Ngư nhất tộc đều là thủy nguyên tố thuộc tính, cho nên không cần đến hắc ám nguyên tố."
Vân Phàm nghe vậy thắc mắc: "Yêu đan Hóa Thần cảnh, Yên Yên ngươi làm sao có được?" Yên Yên hai tay vẫn đưa đan dược, đặt lên một tay.
Một tay đưa lên gần miệng: "Là mấy giờ trước, có một đầu Hóa Thần cảnh Nhện Hoàng Chu biến dị, tấn công chúng ta lãnh địa nha."
Nàng kể tận tình cho hắn nghe, Vân Phàm minh bạch, nhìn xung quanh tối đen như mực trời: "Yên Yên, ngươi thật sự muốn đưa cho ta?"
Màu băng tóc nam nhân nhìn nàng, Nhân Yên vẻ mặt vui mừng: "Đúng vậy, Tiểu Nhiên ngươi nhận lấy nha." hắn từ chối nàng u buồn, nhìn mặt Nhân Yên hắn minh bạch.
Hai tay nhận lấy yêu đan, yêu đan vừa rơi trên tay, một loại hắc ám nguyên tố thuộc tính truyền đến, Vân Phàm cảm nhận hắc ám nguyên tố thuộc tính.
Băng tinh hắn có thể thôn phệ, tăng cao tu luyện băng nguyên tố. Ánh mắt đảo qua nàng, nhìn nàng cười hì hì ánh mắt nhìn hắn càng là yêu mến.
Vân Phàm âm thầm gật đầu: "Ta nhất định sẽ bảo vệ tốt nàng." Vân Phàm tự nhủ trong lòng, đối với Vân Phàm sẽ bảo vệ nàng, hắn đâu ngờ rằng nàng sẽ là người cứu hắn.
Nhân Yên thấy trời đã tối: "Tiểu Nhiên, trời tối ta quay về trước ngươi trước tiên hấp thu yêu đan." nàng vẫy tay chào hắn, hai chân nhảy xuống khỏi cành cây.
Nhìn bóng nàng chạy đi: "Nhân Yên, nàng ấy không sợ ta lừa nàng tình cảm sao?" Băng Kiếm Thần truyền âm: "Ngươi là không lừa nổi nàng, nàng rất yêu ngươi."
"Ngươi lại không có cho nàng điều gì, mà nàng mang lại cho ngươi đều là linh thảo, yêu đan tuy nàng mất đi vẫn vui vẻ. Chứng tỏ nàng là một cô nương tốt."
"Vân Phàm, ngươi nhớ kỹ bảo hộ tốt nàng. Tốt như vậy nữ tử, ta đều mong ước đây." Vân Phàm gật đầu, mắt hiện ra một ánh màu vàng.
Nhân Yên, Vân Phàm ta đa tạ nàng rất nhiều, ta sẽ không cô phụ ngươi. Vân Phàm ta tuy không phải thiên kiêu, hay chính nhân quân tử.
Ta là có thù tất báo, có ơn ắt trả sẽ không làm hại vô tội người. Nàng là khác biệt, ta ơn không thể trả nổi, chỉ có thể đem nàng bảo hộ.
Vân Phàm cười nhẹ.
Thiên Uyên một bên khác, nàng sợ hãi run rẩy không có y phục nằm trên giường, bên cạnh là ngủ ngáy Tiểu Hoa, nàng coi như là đối phương lão bà.
Thiên Uyên cười nhẹ, bỗng kết giới bị phá hủy. Thiên Thanh Mạn Chi bước vào, nhìn cách xa giường, ánh mắt nhìn Thiên Uyên: "Sư tỷ, ngươi lại là không thích nam nhân?"
Thiên Uyên nằm trên giường, dùng chăn che đầu: "Ta thích là Tiểu Hoa, cho nên ngươi có thể tác thành ta cùng nàng?" Thiên Thanh Mạn Chi thở dài đối phương bách hợp.
Nàng không phải sao? Khác đối phương là bao sao? Không nàng giống đối phương, cuồng sư tỷ còn hơn cả Thiên Uyên cuồng Tiểu Hoa.
Bước tới đóng lại cửa phòng, ngồi xuống thở dài: "Vân Phàm hắn bước vào Xuất Khiếu cảnh, còn có ba đầu Thủ lĩnh, Rừng Rậm Chi Vương khả năng cũng biết được."
"Chúng ta tập kích, sợ rằng không thể tấn công đối phương, đối phương cũng chú ý tới Hóa hình Nhện Hoàng Chu biến dị, sức lực quay lại đỉnh phong vậy mà."
"Nhân Yên một lĩnh vực đem đối phương thôn phệ, còn đem yêu đan giao cho Vân Phàm." nàng không thể tiết lộ bí mật, Nhân Yên sư tỷ đoán rằng, mê mẩn yêu đương.
"Nên rời đi."
Bên ngoài, mấy người chỉ nhìn thấy to lớn thủy nguyên tố, giống như một viên ngọc nhưng là thủy nguyên tố, cho nên chỉ có thể mắt nhìn.
Bỗng nhìn thấy, một đạo màu xanh thủy phát sáng, bên cạnh Thiên Thanh Mạn Chi xuất hiện một thân ảnh: "Đối phương đã chết."
Thiên Thanh Mạn Chi kinh ngạc, quả nhiên nàng sinh mệnh khôi phục muốn mạnh, khoan đã cảm giác quen thuộc này là.
Sư tỷ? Không sai vào đâu được, mùi này không sai vào đâu được, nàng quay đầu ánh mắt kinh ngạc nhìn Nhân Yên, Nhân Yên đội vương miện xanh biếc y phục gật đầu.
Thiên Thanh Mạn Chi tê, sư tỷ ngươi mạnh như vậy, khả năng nào cũng có thể biến đổi, ta còn sinh lòng muốn đem đối phương giết chết.
Không ngờ là sư tỷ. Tại sao sư tỷ lại muốn gần gũi Vân Phàm? Không biết rõ nhưng sư tỷ có ý định, nàng không thể cản sư tỷ, cho nên theo sư tỷ cách làm.
Đôi mắt lại hiện ra hình trái tim: "Sư tỷ, sư tỷ lại cùng sư tỷ chiến đấu sư tỷ, sư tỷ." Nàng miệng lẩm bẩm, bên cạnh Lang Thôn kêu gọi nàng.
"Đại nhân, chúng ta phải đi sửa chữa hàng rào gỗ sao?" Mạn Chi giật mình gật đầu, vàng tóc ánh kim nhìn tách ra ba thân ảnh, mùi sư tỷ lại biến mất, quả nhiên như Lăng Thanh hồi đó.
Nàng thân thể cảm thấy quen thuộc, nhưng mùi không ngửi được quả nhiên, sư tỷ mạnh hơn trước rất nhiều, nhưng sư tỷ ở đây làm gì?
Nàng không rõ lắc đầu.
Sói Lang, Cự Hùng, Đại Bàng bay trên cao, nhanh chóng sửa chửa lại nơi đây, trên cao lão nhân cũng không nhìn rõ Nhân Yên giết đối phương ra sao.
Thầm nghĩ: "Chỉ là mạnh mẽ lĩnh vực, không đáng ngại còn thích truyền thừa của ta người."
Lão nhân cười nhẹ, biến mất.
Bên dưới Cự Hùng, Sói Lang nhanh chóng sửa dang lại hàng rào, Vân Phàm hắn cách đó không xa, mở mắt Xuất Khiếu cảnh nhất giai.
"Ha Ha, ta cuối cùng cũng là Xuất Khiếu cảnh." nhìn xung quanh đã thấy một thân ảnh nữ tử tóc xanh biếc: "Tiểu Nhiên chúc mừng ngươi."
Vân Phàm giật mình, lại nhớ đến nàng đều giúp ta mấy ngày này, đứng thẳng trên cây xanh: "Nhân Yên đa tạ nàng."
Cách phía đông khu vực nhà ở, một cây xanh, đứng trên cành cây là Vân Phàm hắn uy áp bây giờ là Xuất Khiếu cảnh.
Nhân Yên cười ha ha, tay dài váy áo che miệng: "Tiểu Nhiên không cần đa tạ ta." Vân Phàm gật đầu. Cảm nhận trên mình thực lực, bỗng Nhân Yên đưa tay ra trước mắt hắn.
"Tiểu Nhiên đây là yên đan Hóa Thần cảnh hậu kỳ, ta đưa cho ngươi." nàng hai tay đưa ra, trên tay còn một màu đen yêu đan, toát ra khí tức mạnh mẽ.
Vân Phàm giật mình: "Đây là?" Nhân Yên cười hì hì: "Ngươi mau nhận lấy nha, ta giết chết cũng rất là mệt mỏi, đưa cho ngươi cũng là vì ngươi rất cần đi?"
Vân Phàm ánh mắt kinh ngạc, màu xanh băng mắt nhìn. Nàng tuy không phải khuynh nước khuynh thành, vạn người mê thiếu nữ, đối với xung quanh mọi người là vậy.
Đối với Vân Phàm hắn, nàng đẹp đẽ xanh biếc tóc, xanh nhạt ánh mắt lấp lánh giống như ánh sao, nhìn chăm chú hắn, nghiêng đầu: "Tiểu Nhiên chẳng lẽ ngươi không thích sao?"
Màu xanh nhạt mắt, hơi buồn bã, đầu cúi xuống trên mặt còn có vảy cá, Vân Phàm giật mình: "Không có, không có." hắn đã chạm qua nữ nhân, là hắn hôn thê.
Chỉ cần hắn muốn kết hôn là có thể thực hiện. Không ngờ tới bản thân vậy mà may mắn như vậy, gặp gỡ Vô Ngạn, Nhân Yên tuy nàng là yêu tộc.
Tình cảm dành cho hắn lại không thấp, nàng có đồ tốt đều đưa cho ta? Bản thân hai vị sư muội trực tiếp ném, Vân Phàm nhìn nàng: "Ngươi không dùng sao? Hay sư muội của ngươi?"
Nhân Yên lắc đầu: "Chúng ta Nhân Ngư nhất tộc đều là thủy nguyên tố thuộc tính, cho nên không cần đến hắc ám nguyên tố."
Vân Phàm nghe vậy thắc mắc: "Yêu đan Hóa Thần cảnh, Yên Yên ngươi làm sao có được?" Yên Yên hai tay vẫn đưa đan dược, đặt lên một tay.
Một tay đưa lên gần miệng: "Là mấy giờ trước, có một đầu Hóa Thần cảnh Nhện Hoàng Chu biến dị, tấn công chúng ta lãnh địa nha."
Nàng kể tận tình cho hắn nghe, Vân Phàm minh bạch, nhìn xung quanh tối đen như mực trời: "Yên Yên, ngươi thật sự muốn đưa cho ta?"
Màu băng tóc nam nhân nhìn nàng, Nhân Yên vẻ mặt vui mừng: "Đúng vậy, Tiểu Nhiên ngươi nhận lấy nha." hắn từ chối nàng u buồn, nhìn mặt Nhân Yên hắn minh bạch.
Hai tay nhận lấy yêu đan, yêu đan vừa rơi trên tay, một loại hắc ám nguyên tố thuộc tính truyền đến, Vân Phàm cảm nhận hắc ám nguyên tố thuộc tính.
Băng tinh hắn có thể thôn phệ, tăng cao tu luyện băng nguyên tố. Ánh mắt đảo qua nàng, nhìn nàng cười hì hì ánh mắt nhìn hắn càng là yêu mến.
Vân Phàm âm thầm gật đầu: "Ta nhất định sẽ bảo vệ tốt nàng." Vân Phàm tự nhủ trong lòng, đối với Vân Phàm sẽ bảo vệ nàng, hắn đâu ngờ rằng nàng sẽ là người cứu hắn.
Nhân Yên thấy trời đã tối: "Tiểu Nhiên, trời tối ta quay về trước ngươi trước tiên hấp thu yêu đan." nàng vẫy tay chào hắn, hai chân nhảy xuống khỏi cành cây.
Nhìn bóng nàng chạy đi: "Nhân Yên, nàng ấy không sợ ta lừa nàng tình cảm sao?" Băng Kiếm Thần truyền âm: "Ngươi là không lừa nổi nàng, nàng rất yêu ngươi."
"Ngươi lại không có cho nàng điều gì, mà nàng mang lại cho ngươi đều là linh thảo, yêu đan tuy nàng mất đi vẫn vui vẻ. Chứng tỏ nàng là một cô nương tốt."
"Vân Phàm, ngươi nhớ kỹ bảo hộ tốt nàng. Tốt như vậy nữ tử, ta đều mong ước đây." Vân Phàm gật đầu, mắt hiện ra một ánh màu vàng.
Nhân Yên, Vân Phàm ta đa tạ nàng rất nhiều, ta sẽ không cô phụ ngươi. Vân Phàm ta tuy không phải thiên kiêu, hay chính nhân quân tử.
Ta là có thù tất báo, có ơn ắt trả sẽ không làm hại vô tội người. Nàng là khác biệt, ta ơn không thể trả nổi, chỉ có thể đem nàng bảo hộ.
Vân Phàm cười nhẹ.
Thiên Uyên một bên khác, nàng sợ hãi run rẩy không có y phục nằm trên giường, bên cạnh là ngủ ngáy Tiểu Hoa, nàng coi như là đối phương lão bà.
Thiên Uyên cười nhẹ, bỗng kết giới bị phá hủy. Thiên Thanh Mạn Chi bước vào, nhìn cách xa giường, ánh mắt nhìn Thiên Uyên: "Sư tỷ, ngươi lại là không thích nam nhân?"
Thiên Uyên nằm trên giường, dùng chăn che đầu: "Ta thích là Tiểu Hoa, cho nên ngươi có thể tác thành ta cùng nàng?" Thiên Thanh Mạn Chi thở dài đối phương bách hợp.
Nàng không phải sao? Khác đối phương là bao sao? Không nàng giống đối phương, cuồng sư tỷ còn hơn cả Thiên Uyên cuồng Tiểu Hoa.
Bước tới đóng lại cửa phòng, ngồi xuống thở dài: "Vân Phàm hắn bước vào Xuất Khiếu cảnh, còn có ba đầu Thủ lĩnh, Rừng Rậm Chi Vương khả năng cũng biết được."
"Chúng ta tập kích, sợ rằng không thể tấn công đối phương, đối phương cũng chú ý tới Hóa hình Nhện Hoàng Chu biến dị, sức lực quay lại đỉnh phong vậy mà."
"Nhân Yên một lĩnh vực đem đối phương thôn phệ, còn đem yêu đan giao cho Vân Phàm." nàng không thể tiết lộ bí mật, Nhân Yên sư tỷ đoán rằng, mê mẩn yêu đương.
Danh sách chương