"Rừng Rậm Chi Vương khả năng đợi chúng ta tấn công." Thiên Uyên núp trong chăn không nói gì.
Thiên Thanh Mạn Chi nói đến đây, tự rót cho bản thân trà mà uống.
"Còn Thiên Uyên sư tỷ, ngươi yêu thích Tiểu Hoa không sai, sai nhất là ngươi vừa vài tháng, đã yêu sâu đậm Tiểu Hoa của ta cùng nàng ngủ chung phu thê?"
Thiên Thanh Mạn Chi có thể nhìn ra, Thiên Uyên vẫn không nói gì: "Được rồi, không thể trách sư tỷ ngươi được, Thiên Uyên tỷ tỷ ngươi đã cùng nàng là bách hợp tri kỷ."
"Ta giúp ngươi hoàn thành, lần này lấy xong yêu đan ta phải rời đi, ngươi phải bảo hộ tốt Tiểu Hoa, ngươi là nàng phu quân." Thiên Uyên bản thân, là uy danh tướng lĩnh lại núp trong chăn.
Tóc đỏ vàng màu đen mắt nhô ra: "Nhưng nàng là ta phu quân." Thiên Thanh Mạn Chi vừa uống ngụm trà phụt ra ngoài: "Cái gì? Ngươi vậy mà mang thai còn đối phương bảo vệ?"
Thiên Uyên gật đầu nhẹ, mặt đỏ chót: "Lão thiên của ta ơi, không phải biết nói ngươi với Tiểu Hoa ra sao, nhưng Thiên Uyên sư tỷ, lúc ta rời đi ta để lại cho ngươi."
"Bảo vật, có thể đem ngươi bảo vệ tốt nàng, cũng như hài tử do các ngươi hai đạo linh khí hình thành nên trong bụng ngươi."
Thiên Uyên gật đầu: "Mạn Chi sư muội, đa tạ ngươi tác thành." Thiên Thanh Mạn Chi lau trà sót lại trên miệng: "Thiên Uyên sư tỷ, ngươi thân là thiên gia chúng ta tướng lính."
"Dù ra sao vẫn là thiên gia người, là cùng ta lớn lên yêu thương ta. Ta làm sao trách cứ ngươi, trách cứ nhất là ngươi yêu thích nàng chỉ trong vài tháng."
"Đâu phải nhìn cái đã yêu như Nhân Yên yêu sâu đậm Vân Phàm a." Mạn Chi thở dài, Thiên Uyên không rõ, đối với nàng rời đi Tiểu Hoa là không thể sống sót lâu.
Thiếu Tiểu Hoa mùi, không cách nào yên ổn sinh hoạt, bước này làm đối phương bên cạnh hắn.
Thiên Thanh Mạn Chi không nói nhiều: "Các ngươi ngủ đi, còn phần Tiểu Hoa nàng bị ngươi dụ hoặc là cao nhất, nàng chỉ một nha hoàn, bị ngươi dụ dỗ cũng là đương nhiên."
Sáng sớm hôm sau.
Nhân Yên lại chạy tới gốc cây, nhìn lên cành cây không phát hiện Tiểu Nhiên, ánh mắt kinh ngạc: "Tiểu Nhiên hắn rời đi sao?"
Nàng hai tay siết chặt, xung quanh là Sói Lang, đang đi tuần tra không giám lại gần nàng, đại nhân yêu đương liên qua ta cái rắm, Lang Thôn một bên nhìn.
"Lựa chọn của ta vẫn là tốt nhất, không hiểu sao hai mắt của ta cứ luôn chảy nước mắt? Ta không đau làm sao khóc? Chắc hẳn là ta đau tim."
Lang Thôn đầu soi quay đầu, hắn muốn đi thôn phệ trở nên mạnh hơn, Vân Phàm không bảo vệ tốt nàng, ta Sói Lang mang trong mình thôn phệ dòng máu.
Ắt hắn phải cướp lại nàng, nữ nhân mà ta yêu từ nhỏ.
Quay lại cây xanh lớn lúc này, bên dưới là màu xanh biếc tóc đứng thẳng siết chặt tay, Vân Phàm đứng trên đỉnh ngọn cây, đảo qua bên dưới siết chặt hai tay, đưa ra trước mắt nữ tử.
Không có thấy hắn, nàng ắt hẳn rất buồn a. Vân Phàm nhanh chóng từ trên cao nhảy xuống, xung quanh lá rơi: "Yên Yên sao người lại tới sớm hơn mọi khi?"
Nhân Yên vẻ mặt lo lắng, thấy quen thuộc thanh âm, thân ảnh quen thuộc xuất hiện trước mắt nàng. Hớn hở: "Tiểu Nhiên, ta còn tưởng rằng ngươi rời đi đây."
Vân Phàm chân bước tới gần nàng, xoa xoa xanh biếc tóc nàng: "Yên Yên còn ở đây ta làm sao rời đi đây." Nhân Yên cảm thụ trên đầu, bàn tay nam nhân cười hì hì.
Vô Ngạn cũng vừa lúc tu luyện thành: "Nhân Yên sư tỷ ngươi tới nhanh như vậy nha."khuynh nước khuynh thành, vạn người mê tóc tím thiếu nữ, chạy tới ôm lấy Nhân Yên từ sau lưng.
Nhân Yên giật mình, Vân Phàm tay cũng bỏ ra đảo mắt qua thấy Vô Ngạn, màu tím y phục chạy tới ôm chặt Nhân Yên sư tỷ còn là Nguyên Anh cảnh lục giai.
"Nhân Yên sư tỷ, ta Nguyên Anh cảnh lục giai ngươi cảm thấy ta mạnh sao?" Nhân Yên cười nhẹ gật đầu: "Ân, ngươi rất mạnh, thiên phú rất cao."
"Không bằng ta, tam giai lâu như vậy vẫn không thể đột phá tứ giai, mà Tiểu Nhiên đã Xuất Khiếu, sư muội Mạn Chi đã tứ giai."
"Các nàng đột phá là ăn cơm sao? Đột phá dễ như vậy." Mặt hơi ủ rũ nói, Vân Phàm không thể nói, đối phương là có thiên sứ thần điện.
Quang minh linh khí, nồng đậm, dễ dàng tăng cao cảnh giới, mà Yên Yên nàng không có Nhân Ngư truyền thừa làm sao có thể bật hack như nàng được.
Nhớ tới kiếp trước bật hack có bàn tay vàng nhân vật chính, được tác giả ưu ái, không như hắn xuất hiện đều ít, tác giả đều bồi tiếp ba nhân vật.
Tác giả viết hắn không có nhiều, đành chịu a, từ hai trăm năm mươi chương trở đi hắn mới xuất hiện nhiều, bên dưới toàn là về một bước trưởng thành Lăng Thần.
Lăng Thần cốt truyện sơ kỳ, trung kỳ cũng hết đi cuối cùng đến ta. Đánh tiếc có bàn tay vàng tốt biết bao, Vân Phàm thở dài.
"Mạn Chi sư muội, nàng có bí mật riêng của mình, Yên Yên ngươi không có sao?" Yên Yên lắc đầu: "Bí mật của ta không có, a đúng ta có bí mật."
Vô Ngạn kinh ngạc: "Là gì nha sư tỷ, ta thật mong đợi?" Nhân Yên cười hì hì: "Không phải bí mật to tác gì, là ta còn là trong trắng thiếu nữ."
Vân Phàm, Vô Ngạn đứng hình, như vậy là ngươi bí mật? Cao thâm cảnh giới một mực cầu sức mạnh, đa phần không phải hấp thu dương khí nam nhân, đều là trong trắng thiếu nữ.
Ngươi vừa mới vài trăm năm, nói làm gì đây. Hai người không hỏi nhiều, để một mình nàng vui đùa là hảo.
Cư nhiên như vậy, lại một năm trôi qua.
Không có gì đáng ngại, chủ yếu là tu luyện. Xây dựng yêu tộc liên minh thế lực, mà ba đầu thủ lĩnh cũng cảm giác đã tới ngưỡng cửa đột phá.
Năm 10537, hôm nay là ngày đều tiên tháng 6.
Cảnh giới liên minh thay đổi nhiều.
Tô Hạo Nguyên Anh cảnh nhất giai, từ Kim Đan lên Nguyên Anh là cũng ổn định, thay đổi nhiều nhất phải là Mạn Chi nàng ngưỡng cửa đã đến Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong.
Thiên Thanh Mạn Chi nàng một năm qua đi, cách đây mấy tháng tròn một năm nàng, chưa đụng đến khảo nghiệm, hoàn thành một năm, nàng liền nhận được đệ ngũ khảo hạch.
Trước đó nàng gần một năm mới tu luyện thêm lên ngũ giai, từ ngũ giai lên tứ giai gần một năm, chứng tỏ càng cao cảnh giới tăng càng thấp.
"Thiên Thanh Mạn Chi, hoàn thành đệ ngũ khảo hạch nhiệm vụ phụ, tu luyện vài cảnh giới nhỏ, tăng cao tứ giai tiểu cảnh giới."
Làm nàng thân thể nhận lượng lớn linh khí, cơ thể đạt đến ngũ giai, cũng may nàng từ trước đó giao thủ Hóa Thần cảnh hậu kỳ đã quen sức mạnh.
Còn bị uy áp bá đạo, Hóa Thần cảnh hậu kỳ dị biến hóa hình Nhện Hoàng Chu uy áp đánh xuống nàng, cảnh giới vững chắc càng thêm vững chắc.
Không ai có thể phá hủy, nàng tăng đến cửu giai muốn đến viên mãn, nàng lại đè ép xuống vừa đột phá cửu giai, lại yên lặng tu luyện tu luyện đến viên mãn, vượt qua viên mãn bước vào ngưỡng cửa đỉnh phong.
Thiên Thanh Mạn Chi nói đến đây, tự rót cho bản thân trà mà uống.
"Còn Thiên Uyên sư tỷ, ngươi yêu thích Tiểu Hoa không sai, sai nhất là ngươi vừa vài tháng, đã yêu sâu đậm Tiểu Hoa của ta cùng nàng ngủ chung phu thê?"
Thiên Thanh Mạn Chi có thể nhìn ra, Thiên Uyên vẫn không nói gì: "Được rồi, không thể trách sư tỷ ngươi được, Thiên Uyên tỷ tỷ ngươi đã cùng nàng là bách hợp tri kỷ."
"Ta giúp ngươi hoàn thành, lần này lấy xong yêu đan ta phải rời đi, ngươi phải bảo hộ tốt Tiểu Hoa, ngươi là nàng phu quân." Thiên Uyên bản thân, là uy danh tướng lĩnh lại núp trong chăn.
Tóc đỏ vàng màu đen mắt nhô ra: "Nhưng nàng là ta phu quân." Thiên Thanh Mạn Chi vừa uống ngụm trà phụt ra ngoài: "Cái gì? Ngươi vậy mà mang thai còn đối phương bảo vệ?"
Thiên Uyên gật đầu nhẹ, mặt đỏ chót: "Lão thiên của ta ơi, không phải biết nói ngươi với Tiểu Hoa ra sao, nhưng Thiên Uyên sư tỷ, lúc ta rời đi ta để lại cho ngươi."
"Bảo vật, có thể đem ngươi bảo vệ tốt nàng, cũng như hài tử do các ngươi hai đạo linh khí hình thành nên trong bụng ngươi."
Thiên Uyên gật đầu: "Mạn Chi sư muội, đa tạ ngươi tác thành." Thiên Thanh Mạn Chi lau trà sót lại trên miệng: "Thiên Uyên sư tỷ, ngươi thân là thiên gia chúng ta tướng lính."
"Dù ra sao vẫn là thiên gia người, là cùng ta lớn lên yêu thương ta. Ta làm sao trách cứ ngươi, trách cứ nhất là ngươi yêu thích nàng chỉ trong vài tháng."
"Đâu phải nhìn cái đã yêu như Nhân Yên yêu sâu đậm Vân Phàm a." Mạn Chi thở dài, Thiên Uyên không rõ, đối với nàng rời đi Tiểu Hoa là không thể sống sót lâu.
Thiếu Tiểu Hoa mùi, không cách nào yên ổn sinh hoạt, bước này làm đối phương bên cạnh hắn.
Thiên Thanh Mạn Chi không nói nhiều: "Các ngươi ngủ đi, còn phần Tiểu Hoa nàng bị ngươi dụ hoặc là cao nhất, nàng chỉ một nha hoàn, bị ngươi dụ dỗ cũng là đương nhiên."
Sáng sớm hôm sau.
Nhân Yên lại chạy tới gốc cây, nhìn lên cành cây không phát hiện Tiểu Nhiên, ánh mắt kinh ngạc: "Tiểu Nhiên hắn rời đi sao?"
Nàng hai tay siết chặt, xung quanh là Sói Lang, đang đi tuần tra không giám lại gần nàng, đại nhân yêu đương liên qua ta cái rắm, Lang Thôn một bên nhìn.
"Lựa chọn của ta vẫn là tốt nhất, không hiểu sao hai mắt của ta cứ luôn chảy nước mắt? Ta không đau làm sao khóc? Chắc hẳn là ta đau tim."
Lang Thôn đầu soi quay đầu, hắn muốn đi thôn phệ trở nên mạnh hơn, Vân Phàm không bảo vệ tốt nàng, ta Sói Lang mang trong mình thôn phệ dòng máu.
Ắt hắn phải cướp lại nàng, nữ nhân mà ta yêu từ nhỏ.
Quay lại cây xanh lớn lúc này, bên dưới là màu xanh biếc tóc đứng thẳng siết chặt tay, Vân Phàm đứng trên đỉnh ngọn cây, đảo qua bên dưới siết chặt hai tay, đưa ra trước mắt nữ tử.
Không có thấy hắn, nàng ắt hẳn rất buồn a. Vân Phàm nhanh chóng từ trên cao nhảy xuống, xung quanh lá rơi: "Yên Yên sao người lại tới sớm hơn mọi khi?"
Nhân Yên vẻ mặt lo lắng, thấy quen thuộc thanh âm, thân ảnh quen thuộc xuất hiện trước mắt nàng. Hớn hở: "Tiểu Nhiên, ta còn tưởng rằng ngươi rời đi đây."
Vân Phàm chân bước tới gần nàng, xoa xoa xanh biếc tóc nàng: "Yên Yên còn ở đây ta làm sao rời đi đây." Nhân Yên cảm thụ trên đầu, bàn tay nam nhân cười hì hì.
Vô Ngạn cũng vừa lúc tu luyện thành: "Nhân Yên sư tỷ ngươi tới nhanh như vậy nha."khuynh nước khuynh thành, vạn người mê tóc tím thiếu nữ, chạy tới ôm lấy Nhân Yên từ sau lưng.
Nhân Yên giật mình, Vân Phàm tay cũng bỏ ra đảo mắt qua thấy Vô Ngạn, màu tím y phục chạy tới ôm chặt Nhân Yên sư tỷ còn là Nguyên Anh cảnh lục giai.
"Nhân Yên sư tỷ, ta Nguyên Anh cảnh lục giai ngươi cảm thấy ta mạnh sao?" Nhân Yên cười nhẹ gật đầu: "Ân, ngươi rất mạnh, thiên phú rất cao."
"Không bằng ta, tam giai lâu như vậy vẫn không thể đột phá tứ giai, mà Tiểu Nhiên đã Xuất Khiếu, sư muội Mạn Chi đã tứ giai."
"Các nàng đột phá là ăn cơm sao? Đột phá dễ như vậy." Mặt hơi ủ rũ nói, Vân Phàm không thể nói, đối phương là có thiên sứ thần điện.
Quang minh linh khí, nồng đậm, dễ dàng tăng cao cảnh giới, mà Yên Yên nàng không có Nhân Ngư truyền thừa làm sao có thể bật hack như nàng được.
Nhớ tới kiếp trước bật hack có bàn tay vàng nhân vật chính, được tác giả ưu ái, không như hắn xuất hiện đều ít, tác giả đều bồi tiếp ba nhân vật.
Tác giả viết hắn không có nhiều, đành chịu a, từ hai trăm năm mươi chương trở đi hắn mới xuất hiện nhiều, bên dưới toàn là về một bước trưởng thành Lăng Thần.
Lăng Thần cốt truyện sơ kỳ, trung kỳ cũng hết đi cuối cùng đến ta. Đánh tiếc có bàn tay vàng tốt biết bao, Vân Phàm thở dài.
"Mạn Chi sư muội, nàng có bí mật riêng của mình, Yên Yên ngươi không có sao?" Yên Yên lắc đầu: "Bí mật của ta không có, a đúng ta có bí mật."
Vô Ngạn kinh ngạc: "Là gì nha sư tỷ, ta thật mong đợi?" Nhân Yên cười hì hì: "Không phải bí mật to tác gì, là ta còn là trong trắng thiếu nữ."
Vân Phàm, Vô Ngạn đứng hình, như vậy là ngươi bí mật? Cao thâm cảnh giới một mực cầu sức mạnh, đa phần không phải hấp thu dương khí nam nhân, đều là trong trắng thiếu nữ.
Ngươi vừa mới vài trăm năm, nói làm gì đây. Hai người không hỏi nhiều, để một mình nàng vui đùa là hảo.
Cư nhiên như vậy, lại một năm trôi qua.
Không có gì đáng ngại, chủ yếu là tu luyện. Xây dựng yêu tộc liên minh thế lực, mà ba đầu thủ lĩnh cũng cảm giác đã tới ngưỡng cửa đột phá.
Năm 10537, hôm nay là ngày đều tiên tháng 6.
Cảnh giới liên minh thay đổi nhiều.
Tô Hạo Nguyên Anh cảnh nhất giai, từ Kim Đan lên Nguyên Anh là cũng ổn định, thay đổi nhiều nhất phải là Mạn Chi nàng ngưỡng cửa đã đến Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong.
Thiên Thanh Mạn Chi nàng một năm qua đi, cách đây mấy tháng tròn một năm nàng, chưa đụng đến khảo nghiệm, hoàn thành một năm, nàng liền nhận được đệ ngũ khảo hạch.
Trước đó nàng gần một năm mới tu luyện thêm lên ngũ giai, từ ngũ giai lên tứ giai gần một năm, chứng tỏ càng cao cảnh giới tăng càng thấp.
"Thiên Thanh Mạn Chi, hoàn thành đệ ngũ khảo hạch nhiệm vụ phụ, tu luyện vài cảnh giới nhỏ, tăng cao tứ giai tiểu cảnh giới."
Làm nàng thân thể nhận lượng lớn linh khí, cơ thể đạt đến ngũ giai, cũng may nàng từ trước đó giao thủ Hóa Thần cảnh hậu kỳ đã quen sức mạnh.
Còn bị uy áp bá đạo, Hóa Thần cảnh hậu kỳ dị biến hóa hình Nhện Hoàng Chu uy áp đánh xuống nàng, cảnh giới vững chắc càng thêm vững chắc.
Không ai có thể phá hủy, nàng tăng đến cửu giai muốn đến viên mãn, nàng lại đè ép xuống vừa đột phá cửu giai, lại yên lặng tu luyện tu luyện đến viên mãn, vượt qua viên mãn bước vào ngưỡng cửa đỉnh phong.
Danh sách chương