Chương 3301

“Vâng”

Thu Phương hoang mang rối loạn nâng Lâm Dương về. Nhưng hai người còn chưa vào tới sân nhà thì…

Bùng!

Ký túc xá của học viên chính thức chợt xông lên ánh lửa ngút trời.

Khói đặc cuồn cuộn thật cao.

“Cháy?”

Thu Phương giật thót, vội vàng hô to: “Cháy!

Cháy! Mau cứu hóal”

Lập tức, rất nhiều học viên bốn phía chạy ào tới ký túc xá. Nhưng bên này còn chưa yên thì…

Bùng!

Điện Lang Gia phía Đông lại xuất hiện ánh lửa, khói đặc vọt lên như rồng đen.

“Cháy! Cháy!”

“Điện Lang Gia cũng cháy rồi! Mọi người nhanh đi cứu hỏa!” Tiếng gào lại lần nữa vang lên.

Không ít học viên lại chạy tới điện Lang Gia.

Nhưng chuyện không dừng ở đó, trong thời gian ngắn ngủi, phía Nam, phía Bắc, phía Tây… lần lượt đều dâng lên khói đặc.

Hoàn toàn bất ngờ, khó mà phòng bị.

“Sao lại thế này? Sao bỗng nhiên nhiều nơi cháy vậy?” Thu Phương ngây người.

Cô phát hiện những nơi đó không chỉ cháy, hơn nữa… còn vang lên từng tiếng kêu thét, loáng thoáng có thể nghe được tiếng đồ vật va chạm và tiếng chém giết.

Rốt cuộc là thế nào?

Thu Phương run rẩy vội nói với Lâm Dương: “Anh Lâm, chúng ta mau vào thôi, không biết chuyện gì xảy ra, tự nhiên loạn hết cả lên!”

Nhưng cô vừa dứt lời thì chợt có một học viên máu me đầm đìa chợt chạy lại đây.

“A!”

Thu Phương không nhịn được thét ầm lên, cũng nhận ra người này, nhỏ tiếng gọi: “Sư huynh Trương! Anh… sao vậy?”

“Sư muội! Điên rồi! Điên hết cả rồi!” Sư huynh Trương vừa ôm trán vừa hoảng sợ hô to. “Rất nhiều người trong ký túc xá học viên chính thức đều điên rồi, bọn họ tự nhiên phóng hỏa, còn phát điên giết người lung tung! Bên đó máu chảy thành sông rồi, tôi vừa trốn lại đây! Chết mất!

Chết mất thôi!”

Dứt lời, người này cũng không để ý Thu Phương nữa, xoay người chạy khỏi.

Thu Phương ngây người.

“Không phải chúng ta vừa từ bên đó về sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện