Chương 3302

Nghe vậy Thu Phương giật thót, quay sang nhìn đối phương.

Người nói đúng là Lâm Dương!

Đi cướp? Thu Phương thất thân nhìn Lâm Dương, gân như đừng hẳn động tác.

“Này anh Lâm, anh nói vậy… nghĩa là sao? Lế nào… tất cả những chuyện này… đều do anh làm?”

Cô ta hỏi mà run cầm cập. “Phải”

Lâm Dương không hề che giấu: “Sở đĩ bảo cô đưa tôi đi đạo quanh Thiên Cung là vì muốn đâm kim lên những người này, gây ra hỗn loạn, tôi biết cách thi triển một phương pháp “châm cứu vô hình” „ có thể âm thầm phóng kim bạc mà không ai hay biết.

Lợi dụng thuốc mà Ngũ Tôn Trưởng đưa cho, tôi đã chế ra một loại độc có thể khiến người ta tạm thời phát điên, bôi lên kim châm rồi đâm kim lên đệ tử của các nơi, các đệ tử trúng phải kim nhưng không có cảm giác gì, khi chất độc phát tác, họ sẽ trở nên điên loạn, bạo lực, chém giết! Cô không cần phải lo lắng, tôi không phóng kim quanh đây”

“Cái gì?”

Thu Phương bàng hoàng kinh hãi.

Đã bao giò cô ta từng nghe chuyện khủng khiếp như vậy? Chẳng trách sao lần này Lâm Dương đi loanh quanh một vòng, lúc quay trở về mặt mày nhợt nhạt, mồ hôi đầm đìa. €ó lẽ anh đã ra ngoài để âm thầm phóng kim châm cứu nhằm tạo ra hỗn loạn.

“Anh Lâm, rốt cuộc…là anh muốn làm gì?”

“Phòng nhân đạo được canh phòng nghiêm ngặt, tuy tôi có biết cách vào được bên trong nhưng muốn lên vào cũng khó như lên trời vậy.

Giờ thì khác rồi! Trường Sinh Thiên Cung đang rối loạn, đây là thời cơ tốt nhất để tôi vào đó.

Tôi không có ý định lén lút, xông vào Phòng nhân đạo ở thời điểm này mới là lựa chọn thích hợp nhất”

Than Lâm thả nhiên trả lời.

“Anh điên rồi! Xông vào Phòng nhân đạo? Anh làm vậy là chọn cái chết đấy! Rốt cuộc thì anh…anh muốn làm gì? Anh Lâm, anh làm thế này thì tôi…sẽ đi báo cho các vị Tôn trưởng biết!”

Giọng Thu Phương run lấy bẩy, luôn miệng quát lên Tối rít. “Thì cô cứ đi thông báo đi”

Lâm Dương điềm đạm nói: “Để xem đến lúc đó kết cục của cô sẽ ra sao”

“Tôi?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện