Chương 3375

“Đây chính là các chủ Đặng Thái La của Tử Dương Các, Tử Huyền Thiên! Còn không nhanh chào các chủ?” Người đàn ông dẫn đường quát với Lâm Dương.

Nhưng Lâm Dương lại không nhúc nhích, chỉ hỏi Đặng Thái La: “Các chủ La, tôi tới đây để tìm đồ đệ tôi là Vệ Hoàng Công, xin hỏi anh ta đang ở đâu?”

“Đồ đệ Vệ Hoàng Công của cậu?” Đặng Thái La quét mắt nhìn Lâm Dương, lạnh lùng nói: “Từ trước đến giờ Vệ Hoàng Công luôn là người của Tử Huyền Thiên, và ta cũng chưa bao giờ nghe nói cậu ta có sư phụ không chính đáng nào! Nhưng còn cậu, cậu tên Lâm Dương đúng không?

Dám ngang ngược trước Tử Huyền Thiên ta như vậy là không đặt người của Tử Huyền Thiên vào mắt à? Quỳ xuống xin lỗi cho ta “Thế tức là các người không định giao người ra đây đúng không?” Lâm Dương lạnh nhạt hỏi.

“Cậu còn chưa có tư cách để nói chuyện với ta đâu! Quỳ xuống!” Đặng Thái La đột nhiên hét lên, giơ tay đánh về phía Lâm Dương.

Trong thoáng chốc, một luồng kình khí không gì sánh băng phun từ lòng bàn tay ông ta ra ngoài, đổ ập về phía Lâm Dương như một ngọn núi lớn.

Những đệ tử xung quanh giật cả mình, ai cũng bị luồng kình khí ấy ép cho liên tiếp lùi về phía sau.

Thu Phương thì sợ ngây người.

Nhưng Lâm Dương vẫn không nhúc nhích, để mặc cho luồng kình khí kia đánh vào người mình.

“Âm!”

Kình khí đánh tới, mặt đất dưới chân Lâm Dương lập tức nát ra và lún xuống khiến người ta nhìn mà hoảng sợ. Thế nhưng Lâm Dương… lại không bị ảnh hưởng chút nào.

“Cái gì??

Đa phần những người kia đều bật thốt, người đàn ông trung niên thì trợn to hai mắt: “Gì đây? Đây chính là lễ nghĩa đãi khách của Tử Huyền Thiên sao? Được! Đã như vậy thì tôi cũng không cần nể nang ai nữa. Các chủ Đặng Thái La, tôi nhận một chiêu của ông, để xem ông có thể đón lấy một chiêu của tôi không!”

Lâm Dương hững hờ lên tiếng, đột nhiên ánh mắt anh trở nên dữ tợn, nháy mắt phóng về phía Đặng Thái La với tốc độ nhanh như sấm chớp.

“Hả?”

Đồng tử Đặng Thái La co rút lại, có lẽ là ông ta không ngờ rằng tốc độ của Lâm Dương lại nhanh như vậy, bèn vội vàng giơ tay lên. Nhưng… quả đấm của Lâm Dương đã tấn công tới.

Không ổn rồi!

Đặng Thái La thâm kêu lên.

Nắm đấm nặng nề nện lân trên hai cánh tay của Đặng Thái La, sức mạnh đầy bạo ngược như cơn lũ tràn đê, toàn bộ xông tới Một tiếng “Ầm!” vang lên, Đặng Thái La bị đánh bay thẳng vào trong tòa nhà, đụng nát vô số đồ dùng và bức tường, cuối cùng ngã vào trong một đống bụi bặm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện