Y Sương là cô dâu tương lai, cũng là trợ thủ đắc lực mà Cố Thừa Trạch đào tạo mà ra.
Cô ta hiển nhiên trở thành người nghe được tin Mộng Khiết bỏ đi sớm nhất.
Nghe được tin tức động trời này, trong lòng cô ta vui mừng như muốn nhảy dựng lên. Nhưng ở trước mặt hắn, cô ta vẫn bày ra bộ mặt bất tắc dĩ, còn nói tốt cho cô, nói rằng trẻ con mới lớn việc bỏ nhà đi cũng là chuyện rất bình thường.
Có điều, ở sau lưng hắn, 10 lần thì hết 9 lần Y Sương nguyền rủa Mộng Khiết mau chết đi.
Đi theo hắn biết bao nhiêu năm, chưa từng có ai dám động đến vị trí Cố Phu Nhân của cô ta.
Nhưng chỉ có cô, là người duy nhất khiến cho Y Sương cảm thấy nguy hiểm.
Tâm tư của Cố Thừa Trạch luôn cứng rắn, có điều khi ở trước mặt cô ít nhiều gì cũng có sự thay đổi.
Cuối cùng vào ngày sinh nhật 18 tuổi của con nhãi ranh đó, cô ta đã nhân cơ hội bỏ thuốc, vu oan giá họa cho Mộng Khiết hạ tiện chuốc thuốc người chú của mình.
Việc sau đó cũng là cô ta cho người tung tin, đưa ra ý kiến kết hôn giả để che đậy tin tức.
Kết hôn giả thì sao? Cô ta tự tin bản thân sẽ lấy được trái tim của Cố Thừa Trạch, ngồi lên vị trí Cố Phu Nhân mà không chút trở ngại.
Ả tiện nhân này nắm rõ mọi thông tin, biết được Mộng Khiết đang ở thành phố nào.
Nghe bảo con ranh này sống không được tốt lắm, ở trong một căn phòng thuê chật hẹp, hơn nữa...
Ngày ngày phải đi tìm việc khắp nơi.
Chậc, con tiện nhân 18 tuổi này xứng đáng bị như vậy, ai biểu con ả dám có ý định hăm he tới vị trí Cố Phu Nhân của ả ta!
Nếu có thể khiến vật ngáng đường này chết trong vòng 3 tháng, trước hôn lễ của ả và Cố Thừa Trạch, vậy thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều!!!
Cố Thừa Trạch sẽ chỉ yêu một mình cô ta, sẽ không bao giờ rời xa cô ta.
Suy nghĩ này như một chấp niệm, mãi quanh quẩn trong đầu. Đột nhiên, ánh mắt thâm độc loé lên một tia sáng, cô ả nghĩ ra gì đó, vui vẻ mỉm cười thật lớn.
Từ trước đến nay Diệp Mộng Khiết và cô ta đều rất thân với nhau, cô còn rất tôn trọng Y Sương, vậy nên mới không ngăn cản cuộc hôn nhân này.
Suy nghĩ như vậy, cô ả liền nghĩ ra, cách làm cho Mộng Khiết trúng độc.
Khi đó, cơ thể khoẻ mạnh của Mộng Khiết sẽ càng ngày suy yếu. Cuối cùng sẽ như bị bệnh ung thư, rụng tóc vô cùng xấu xí, ra đi không thanh thản...
Kể cả khi Diệp Mộng Khiết không chết thì sao?
Lúc đó chân tay cô cũng đã què quặt, tóc rụng hết, gương mặt xanh xao không chút sức sống.
Liệu Cố Thừa Trạch sẽ còn thích cô nữa?
Cô ả nghĩ gì làm nấy, ngay lập tức cho người trong tổ chức điều chế thuốc độc loại cực mạnh. Âm thầm tiêm vào nguồn nước sinh hoạt mà Mộng Khiết sử dụng mỗi ngày.
Không màu, không mùi, Y Sương không tin cô có thể nhận ra!
Tổ chức của Cố Thừa Trạch rất lớn, nhưng tương lai không phải cũng là của cô ta sao?
Nào ngờ, vừa cúp máy chưa được bao lâu. Cố Thừa Trạch lại đột nhiên trở về, cánh cửa bật mở, hắn mang theo hơi thở chết người ngồi lên ghế sofa da báo đắt tiền.
Cô ả vừa làm chuyện xấu, có tật giật mình nhìn chiếc điện thoại trong tay. Sau đó đeo lại chiếc mặt nạ, ngây thơ chạy đến bên hắn, khoác lấy cánh tay vô cùng thân mật.
"Trạch Thiếu, anh về rồi..."
Lời còn chưa nói xong, đã bị hắn đẩy ra không chút thương tiếc.
Điều này làm cho cô ả không vui, bởi vì...
Từ trước đến nay Cố Thừa Trạch đều đối xử với cô ta như vậy!
Cô ta hiển nhiên trở thành người nghe được tin Mộng Khiết bỏ đi sớm nhất.
Nghe được tin tức động trời này, trong lòng cô ta vui mừng như muốn nhảy dựng lên. Nhưng ở trước mặt hắn, cô ta vẫn bày ra bộ mặt bất tắc dĩ, còn nói tốt cho cô, nói rằng trẻ con mới lớn việc bỏ nhà đi cũng là chuyện rất bình thường.
Có điều, ở sau lưng hắn, 10 lần thì hết 9 lần Y Sương nguyền rủa Mộng Khiết mau chết đi.
Đi theo hắn biết bao nhiêu năm, chưa từng có ai dám động đến vị trí Cố Phu Nhân của cô ta.
Nhưng chỉ có cô, là người duy nhất khiến cho Y Sương cảm thấy nguy hiểm.
Tâm tư của Cố Thừa Trạch luôn cứng rắn, có điều khi ở trước mặt cô ít nhiều gì cũng có sự thay đổi.
Cuối cùng vào ngày sinh nhật 18 tuổi của con nhãi ranh đó, cô ta đã nhân cơ hội bỏ thuốc, vu oan giá họa cho Mộng Khiết hạ tiện chuốc thuốc người chú của mình.
Việc sau đó cũng là cô ta cho người tung tin, đưa ra ý kiến kết hôn giả để che đậy tin tức.
Kết hôn giả thì sao? Cô ta tự tin bản thân sẽ lấy được trái tim của Cố Thừa Trạch, ngồi lên vị trí Cố Phu Nhân mà không chút trở ngại.
Ả tiện nhân này nắm rõ mọi thông tin, biết được Mộng Khiết đang ở thành phố nào.
Nghe bảo con ranh này sống không được tốt lắm, ở trong một căn phòng thuê chật hẹp, hơn nữa...
Ngày ngày phải đi tìm việc khắp nơi.
Chậc, con tiện nhân 18 tuổi này xứng đáng bị như vậy, ai biểu con ả dám có ý định hăm he tới vị trí Cố Phu Nhân của ả ta!
Nếu có thể khiến vật ngáng đường này chết trong vòng 3 tháng, trước hôn lễ của ả và Cố Thừa Trạch, vậy thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều!!!
Cố Thừa Trạch sẽ chỉ yêu một mình cô ta, sẽ không bao giờ rời xa cô ta.
Suy nghĩ này như một chấp niệm, mãi quanh quẩn trong đầu. Đột nhiên, ánh mắt thâm độc loé lên một tia sáng, cô ả nghĩ ra gì đó, vui vẻ mỉm cười thật lớn.
Từ trước đến nay Diệp Mộng Khiết và cô ta đều rất thân với nhau, cô còn rất tôn trọng Y Sương, vậy nên mới không ngăn cản cuộc hôn nhân này.
Suy nghĩ như vậy, cô ả liền nghĩ ra, cách làm cho Mộng Khiết trúng độc.
Khi đó, cơ thể khoẻ mạnh của Mộng Khiết sẽ càng ngày suy yếu. Cuối cùng sẽ như bị bệnh ung thư, rụng tóc vô cùng xấu xí, ra đi không thanh thản...
Kể cả khi Diệp Mộng Khiết không chết thì sao?
Lúc đó chân tay cô cũng đã què quặt, tóc rụng hết, gương mặt xanh xao không chút sức sống.
Liệu Cố Thừa Trạch sẽ còn thích cô nữa?
Cô ả nghĩ gì làm nấy, ngay lập tức cho người trong tổ chức điều chế thuốc độc loại cực mạnh. Âm thầm tiêm vào nguồn nước sinh hoạt mà Mộng Khiết sử dụng mỗi ngày.
Không màu, không mùi, Y Sương không tin cô có thể nhận ra!
Tổ chức của Cố Thừa Trạch rất lớn, nhưng tương lai không phải cũng là của cô ta sao?
Nào ngờ, vừa cúp máy chưa được bao lâu. Cố Thừa Trạch lại đột nhiên trở về, cánh cửa bật mở, hắn mang theo hơi thở chết người ngồi lên ghế sofa da báo đắt tiền.
Cô ả vừa làm chuyện xấu, có tật giật mình nhìn chiếc điện thoại trong tay. Sau đó đeo lại chiếc mặt nạ, ngây thơ chạy đến bên hắn, khoác lấy cánh tay vô cùng thân mật.
"Trạch Thiếu, anh về rồi..."
Lời còn chưa nói xong, đã bị hắn đẩy ra không chút thương tiếc.
Điều này làm cho cô ả không vui, bởi vì...
Từ trước đến nay Cố Thừa Trạch đều đối xử với cô ta như vậy!
Danh sách chương