Mộng Khiết và hắn cứ như nước với lửa, từ trước đến nay chưa từng hoà hợp.
Nhờ có giao dịch kia, dù cho Cố Thừa Thạch chưa bao giờ muốn dùng phương án này để khiến cô yêu
mình. Nhưng ít nhất, hiện tại cả hai cũng như bao cuộc hôn nhân khác, vợ chồng yên bình sống với
nhau.
Cùng nhau thức giấc, cùng nhau ngủ chung, cùng nhau lựa chọn đồ chơi cho con.
Những hành động tưởng chừng như đơn giản, đối với hắn lại như một giấc mơ, Cố Thừa Thạch nhìn
trộm lúc cô đang suy tư nhìn quyển sách dạy chăm con. Hắn say mê nhìn còn hơn kẻ biến thái, nhưng
kẻ biến thái này chỉ luôn muốn nhìn thấy nụ cười của cô, không hơn.
Thai nhi trong bụng phát triển rất tốt, nhờ có hắn ngày đêm chăm sóc, mỗi khi đi khám thai đều nhận
được cái gật đầu của bác sĩ. Nói rằng thai nhi phát triển khoẻ mạnh, càng làm cho hắn ngoài mặt lạnh
nhạt, có điều trong lòng đã vui đến mức muốn nở hoa.
Đội ngũ chuyên gia dinh dưỡng được chuẩn bị kĩ càng, mỗi bữa đều thay các món khác nhau, Mộng
Khiết ăn mỗi thứ chỉ một chút.
Khẩu vị của cô không tốt, tuy nhiên đứa trẻ vẫn đang ngày đớnlên, cho nên qua 3 tháng cảm nhận về
thai nhi càng rõ ràng. Bản năng làm mẹ cho cô biết thế nào là hi vọng sinh linh nhỏ nhắn sớm chào đời,
không muốn con bị thiếu chất, nên dù khó nuốt đến mức nào, cô cũng đều cắn răng ăn sạch những món
Cô Thừa Thạch cho người chuẩn bị.
Hôm nay theo định kỳ, cả hai người bọn họ đều đi đến bệnh viện khám thai.
Cục cưng đã đến tháng thứ 5, chiếc bụng bằng phẳng của Mộng Khiết đã nhô lên cao, cũng đã mặc
những chiếc váy dành riêng cho mẹ bầu.
Trời vừa qua tháng 2 còn rất lạnh, hoa trong vườn cũng chớm nở nhiều màu sắc, xen lẫn với tuyết
đang tan. Cố Thừa Thạch nhìn cô trong màu váy trắng bông dày, cơ thể nhỏ nhắn như vậy trông rất
giống bánh bao trắng biết đi.
Hai bên tai còn đeo bông giữ ấm, gương mặt trắng hồng nhìn hắn không mấy vui vẻ. Giữa đường đi, gã
đàn ông bấu nhẹ lên cặp má sữa, nhéo nhéo cho nó đỏ ửng, trêu chọc nói với cô:
“Em cứ liễc tôi như vậy, không sợ cục cưng lớn lên sẽ giận em vì ức hiếp cha nó sao””.-
Mộng Khiết bị hắn véo má đến ðau, cô như mèo xù lông với hắn, cắn thẳng lên ngón tay khốn nạn của
gã đàn ông./
“con của tôi, tôi tự biết đường dạy nó!”.|
Cố Thừa Thạch không mấy bất ngờ với hành động cắn tay, ngược lại còn để cô cắn đã, vết răng sâu gần
bật máu cũng không rút ra."
“Tiểu Khiết, bé con trong bụng cũng là do tôi hùng vốn có được. Em lãi từ chồng đẫn con, bây giờ lại
muỗn làm gian thương?”.
“Em trấn lột công sức lao động của người khác, còn không bằng trấn lột luôn cả tôi đi?”.*
Lần này, Mộng Khiết không cản được hắn cho tay vào mấy lớp áo của mình, xoa xoa phần bụng nhô
cao. Ngơ ngần nhìn hắn như rắn rết bám víu lấy mình, nhưng cô không đẩy hắn ra, ít nhất vẫn cho hắn
quyền được tiếp xúc với con.
Qua da thịt, dường như cục cưng cũng cảm nhận được mẹ ăn hiếp cha, hơi hơi chuyển động nhẹ. Cố
Thừa Thạch mắt sáng hơn sao, bật cười nhìn cô, bàn tay dừng lại ở phần giữa của chiếc bụng.
“Tiểu Khiết, em cảm nhận ðược không? cục cưng đang dòi lại công bằng cho tôi.”
Cô gái nhíu mày, hơn ai hết, cô cảm nhận được bé con trong bụng đang chuyển động nho nhỏ. Dù vui
mừng là thế, nhưng ngoài mặt cô không biểu hiện chút nào, lắc đầu không thừa nhận.
“Chú nhầm lẫn thôi.”
“Phải không?” Khoé miệng hắn chưa từng hạ xuống, cúi đầu hôn yêu phần bụng nhô cao, xem như lời
khen thưởng. “Em muốn làm gian thương cũng được. Bắt quá... Em có thể áp bức tôi thêm vài lần nữa.”
Mộng Khiết trừng mắt nhìn hắn, rõ ràng đang ngồi trong xe mà gã ðàn ông này vẫn không biết xấu hổ
như vậy!
Tuy xe có vách ngăn, ở ngoài đường cô không quen với việc tiếp xúc thân mật, một mực muỗn đẩy hắn
ra xa nhất có thể.
Một người phụ nữ mang thai vốn không đủ sức đấu với gã đàn ông cao đớn, Cố Thừa Thạch từ đầu đến
cuối không chút xê dịch. Cô chỉ đành chịu thua, ngồi dựa vào ghế thở dốc vì mệt, nào để ý phía áo trên
đã bị lệch, có thể nhìn thấy hai chiếc bánh bao nhỏ ở bên trong.
Thời kì mang thai, cơ thể của cô nhạy cảm hơn bao giờ hết, hai chú thỏ con đôi khi rất căng tức. Khó
chịu đến mức khiến cô bật khóc, khi đó chỉ đành dựa vào hắn xoa bóp đều ðặn, mới có thể xoa dịu cơn
đau, căng tức khó chịu.
Nhờ có em bé cộng thêm sự chăm sóc nhiệt tình của hắn, cặp thỏ bông ngày nào còn nhỏ nhắn, bây giờ
mới 5 tháng đã căng tràn nảy nở. Trắng muốt đàn hồi, đỉnh hoa màu hồng phấn nhô cao, biết bao
nhiêu lần chọc cho thằng nhãi ranh bên dưới cứng lên, đâm chọc vào khe mông nhạy cảm.
Cố Thừa Thạch nhẫn nhịn, ăn chay suốt 5 tháng hơn, bây giờ đối mặt với “thành quả” căng tròn ngay
trước mắt. Gã đàn ông hèn hạ như hắn chỉ có thể nuốt nước bọt, bé con ác ma này là đang muốn tra tấn
hắn phát điên đây mà !