Cả đời Mộng Khiết chưa từng nghe đến hai từ ám şát, nhưng cô xuất thân dù sao cũng là con gái của ông trùm thế giới ngầm. Bây giờ tuy gia đình gặp biến cố, thân phận của cô từ đầu đến cuối vẫn chưa từng thay đổi.

Cô hiểu, một khi đã lún vào con đường không có ánh sáng, chỉ có máu và sự trả giá nếu phạm phải sai lầm.

“Tôi biết rồi."

Diệp Mộng Khiết quay đầu nhìn cục cưng đang ngủ, bé con lớn lên ở trong bụng cô, là máu thịt duy nhất của cô ở hiện tại. Tất nhiên sẽ không muốn thấy con cùng mình ra ngoài thế giới mà gặp nguy hiểm! Cha mẹ bị truy sát, có nghĩa cô cũng không phải ngoại lệ.

“Cố Thừa Thạch, Lam cũng là máu thịt của chú. Chú hứa với tôi phải bảo vệ con bằng mọi giá, được không?”

Một lời nói, Cố Thừa Thạch đã hiểu...

Cô đã lựa chọn tạm thời ở bên hắn, bảo vệ con bằng thế lực của mình.

Gã đàn ông nhìn cục cưng đang khẽ lắc nhẹ tay, cử động nhỏ như chú kiến không có sức lực. Bé con vừa mới sinh ra đã giúp cha mình giữ mẹ ở lại, Cố Thừa Thạch vui mừng vỗ về con, nhìn về phía cô nhấn mạnh từng chữ.

“Tôi làm được, chỉ cần em không rời đi. Tiểu Khiết, việc gì tôi cũng có thể làm cho em!”

Mộng Khiết nhớ cha mình từng nói, nếu người ở trong thế giới ngầm đã lập lời thề hứa, dù có chết họ cũng sẽ thực hiện.

Có được lời thề của hắn, những ngày sắp tới cuộc sống chưa có khẩu vị gì, Mộng Khiết vẫn cố ăn đủ chất để có sữa cho con uống, Lam nhỏ thừa hưởng tính cách của cha cũng rất ngoan uống, Lam nhỏ thừa hưởng tính cách của cha cũng rất ngoan ngoãn, ăn no liền ngủ rất say, ít khi khóc đêm.

Chỉ là, hình như là do di chứng của việc nguyên cả thai kì cô luôn đề phòng hắn. Cục cưng şinh ra khi nằm trong tay cha bể ru, vài lần sẽ mở hờ mắt liếc yêu trông rất nghịch ngợm.

Mộng Khiết hết cách, xem ra tâm lý thai kì ảnh hưởng rất lớn tới thai nhi trong bụng

Canh chừng bé con đang ngủ, cô được hắn đỡ dậy bắt đầu tập đi, mỗi bước đều nặng nề như treo cả tấn đá.

Tạm thời không thể di chuyển linh hoạt như trước khi mới şinh, Mộng Khiết bước từng chút, nước mắt lẫn

mồ hôi tuôn ra.Cô đay nghiến nhìn gã đàn ông trước mặt, không biết hắn học đâu ra chiêu bước được 1 bước sẽ cho

1 vạn, ở trước mặt cô khích lệ không ngừng

“Giỏi quá, Tiểu Khiết. Em tập đi còn giỏi hơn lúc nhỏ mới chập chững đi nữa!”

Hết cách, cô chỉ còn cách đuổi khéo.

“Chú về coi Lam dậy chưa, để tôi cho con uống sữa...”

“Tôi đã gọi má Lưu đến chăm şóc cục cưng. Em đừng lo, đợi em hồi phục hoàn toàn sẽ dẫn em và con về nhà.”

Mộng Khiết thở dài, một tay ôm bụng nhích từng bước trên dãy hành lang dài. Cảm thấy thế gian việc sinh con chưa bao giờ là dễ dàng!

Tập đi vài ngày liên tiếp, cuối cùng cô cũng có thể tự đi mà

không cần vịn

Lam nhỏ mỗi ngày đều uống sữa mẹ, sắc mặt hồng hào phẫn nộn trông rất muốn yêu, đôi mắt nhỏ nhỏ như hạt đào tò mò ngước nhìn xung quanh. Được mẹ ôm rất thích, luôn vùi mặt vào ngực mẹ đòi ti sữa.

Cố Thừa Thạch ẵm con, thời gian gần đây hắn đều ở bệnh viện cùng cô và con. Thật sự chưa từng muốn rời đi!./

Đặc biệt là khi ôm con, ở cự ly gần có thể ngửi được mùi hương em bé trộn lẫn với mùi sữa mẹ. Gã đàn ông luôn nhạy cảm với mùi hương, bây giờ lại nghiện mùi sữa trên người cô, mỗi lúc con ngủ đều nhân cơ hội ôm

Ngoài mặt thì đang chăm sóc, nhưng thật chất là đang lợi dụng cơ hội để ăn ké cặp bánh bao căng tròn của

con gái cưng.*

Hắn nhìn con ti şữa no, một bên giúp bé ợ hơi để không bị đầy bụng. Nhìn dòng sữa trắng ngọt ngào ngay trước mắt, hắn cũng thèm khát rất muốn uống, nhưng vẫn là phải nhường cho bình rượu mơ no bụng trước.

“Cha nhường cục cưng uống sữa, con phải mau lớn lên. Xinh đẹp giống mẹ nhớ chưa?”.

Lam nhỏ nhìn chuỗi đồ chơi trong tay hắn, chớp chớp vài lần rồi lại ngủ quên.

Cố Thừa Thạch thở dài, thời gian cấm còn chưa qua 3 tuần, vậy mà hắn lại tưởng thời gian trôi 3 năm. Trở thành người ăn chay lúc nào không hay... 

Thịt thỏ ngon ngọt ngay trước mắt lại không thể ăn sạch, gặm nhấm không chừa lại xương. Sau khi cô xuất viện, ở nhà có không gian thoải mái hơn, cô thản nhiên quên mất bên cạnh mình còn có con sói đói đang chực chờ được ăn thịt!

Dạo này sữa về rất nhiều, cho con uống xong vẫn còn dư, cô dự định mua máy hút sữa về hút ra một ít trữ sẵn cho con. Nhưng trữ đông quá nhiều cũng không tốt...

Nếu không hút sữa, hai bên ngực sẽ rất căng tức, đau nhức không hề dễ chịu.

Ngay lúc cô không biết nên làm thế nào, Cố Thừa Thạch chỉ chờ mỗi lúc này, liền đỡ cô nằm lên

giường, một bên mút sữa cho cô. Liếm mút hăng say quên cả trời đất!

“Chú nghiện gì cũng được, sao lại nghiện sữa mẹ cơ chứ?”

“Tôi không nghiện.”

Đầu lưỡi bóng bỏng lả lướt trên nụ hoa nhạy cảm, liếm mút mạnh bạo rồi nhả ra, bóp một bên ngực

khác giúp chảy sữa ra đều. Tiếp tục xoay đầu liếm hút bên còn lại...

“Tôi không nghiện sữa mẹ, ông đây nghiện mọi thứ trên người em.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện