Mộng Khiết theo bản năng co rúm người, cảm giác bàn tay lạnh lẽo phía sau đang vuốt nhẹ eo cô.
“Tiểu Khiết, ở bên tôi khiến em sợ hãi như vậy?"
Gã đàn ông ôm lấy thân thể mềm mại, đầu gục trên vai cô, hắn lần đầu cảm thấy mệt mỏi, mỗi khi ở bên Mộng Khiết chỉ muốn ôm cô vào lòng. Không muốn như trước kia chỉ biết một thân một mình, thoả mãn khi tìm được điểm tựa, không phải cảnh giác sinh mạng của mình trước kẻ thù luôn chực chờ giết chết hắn!
Lực ôm trên cánh tay càng lúc càng mạnh, hơi thở gã đàn ông càng lúc càng gấp rút.
“Cục cưng của chú, hôm nay... được không em?"
Chiếc váy mỏng manh đối với hắn gần như không có tác dụng, dù cho hôm nay cô đã cố ý mặc váy rộng, rốt cuộc vẫn gây kích thích cho Cố Thừa Thạch. Bàn tay sau lưng đang làm loạn, vén nhẹ tà váy lên đến tận vùi, hắn cách lớp vải hôn nhẹ lên đỉnh ngực căng tròn.
Cổ họng cô gái nhỏ khô nóng, nhận ra nụ hôn nóng bỏng lại đặt lên xương quai xanh của mình, cắn nhẹ từng chút một. Cho đến khi cả vùng da đều bị lấp đầy bởi vết hôn xanh tím, Cố Thừa Thạch mới chịu buông tha cho thỏ con đang run rẩy.
Hắn là sói, động vật đi săn, thực sự rất thích gặm nhấm cỏ non mơn mởn như Mộng Khiết
“Sinh một đứa con rồi, em vẫn còn nhạy cảm như vậy?”
Dứt câu, khuy áo ngực bằng sau đã kêu lên một tiếng “pực” trống rỗng.
Phía trước rộng rãi không có thứ gì ôm chặt, đôi mắt cô gái nhỏ trào lên tia hoảng loạn, giây tiếp theo còn bị hắn bóp chặt nhào nặn. Tia sữa chảy ra, tưới ướt lòng bàn tay hắn, mùi hương ngọt lịm khiến gã đàn ông hứng thú không thôi.
Từ khi cô còn là tờ giấy trắng, cho đến khi hắn dùng tình dục nhuốm bẩn cô. Huấn luyện cho cơ thể non tơ này chuyển sang nhạy cảm, thời gian không dài không ngắn, 2 năm đủ để làm khối băng trong tim cô dần chảy ra.
Chỉ cần hắn đụng vào, da thịt liền thuận theo cảm xúc đỏ ửng run rẩy, bám lấy hắn không chịu buông tha...
Cố Thừa tách đôi chân thon dài, gác lên hông hắn, đùi trên trắng nõn tựa như sữa. bàn tay vuốt nhẹ lả lướt kích thích nữ thân, khiêm tốn cởi cúc áo vô vứt sang một bên, nhân lúc cô chưa nhận ra, chiếc quần lót màu trắng đã bị hắn cướp đi trắng trợn
Mộng Khiết giật mình nhìn xuống, thân dưới đã trống vắng không còn gì che đậy. Nín thở nói:./
“Chú... Không thể ăn hiếp phụ nữ...
“Hửm?” Gã đàn ông tự thoát y, cơ bắp vạm vỡ như muốn đè chặt cô gái dưới người mình. Hắn không vui, nụ hôn tiếp theo còn cắn lên môi cô. “Vài ngày không dạy dỗ em, bây giờ học được cách cãi lại rồi?”.
Mộng Khiết bị ức hiếp nhưng lại không thể yêu cầu hắn dừng lại, chữ “không” đối với đàn ông luôn
phản tác dụng. Cô trừng mắt nhìn hắn, kết quả liền bị Cố Thừa Trạch trừng phạt, một tay bánh mạnh vào mông.
*
“Dám trừng mắt nhìn tôi. Tiểu Khiết, dạo này em ngứa da rồi phải không?!”
*
Môi mỏng kề sát bên tai Mộng Khiết, mềm mại truyền theo cảm giác ôn nhu, khác hẳn với động tác đánh mông bên dưới.
“Không có.”
Cô lắc đầu, thú thật: “Tôi không làm được.”
Đầu Cổ Thừa trạch như muốn bốc hoả, cơ thể trắng nõn tươi mát ngay trước mắt bị lột sạch sẽ, giống hệt món quà được dâng hiến chỉ chờ hắn ăn sạch. Thế nhưng cô lại nói, không thể làm?
Thời gian kiêng cữ đã Có điều đối 1 9 tuần, đối với phụ nữ làm tình có hay không, không quan trọng với gã đàn ông tinh lực cao như hắn, nhịn qua thời gian mang thai không đụng vào cô đã là kỳ tích rồi! Huống chi bây giờ sinh xong con thỏ này còn nhiều sữa. Ép hắn uống đến nghiện, Cố Thừa Trạch bóp lấy 1 bên ngực, tận tâm hút sữa cho cô, chưa bao lâu đã khiến nhuỵ hoa cứng lên, sưng cứng
lòng bàn tay hắn.
Cô gái vẫn chưa quen cảm giác bị hắn nhìn trần trụi, chỉ cảm thấy phía trước ngực trống rỗng, hai má đỏ ửng không ngừng lắc đầu. Mộng Khiết tận dụng cơ thể nhỏ nhắn muốn chạy trốn.
nhích chưa được 2 bước đã bị hắn kéo về, nằm dưới thân hắn không thể di chuyển.
Đôi mắt mở lớn nhìn hắn cởi áo, sau đó chuyền đến thắt lưng, từ tốn như một bậc vương giả cao quý. Cố Thừa Trạch lại cúi xuống, cô hiểu hắn định làm gì, một tay né tránh ôm lấy ngực, nức nở oán trách.
“Chú không được uống hết sữa của con.”
Diệp Mộng Khiết mềm nhũn dưới thân hắn, Cố Thừa Trạch liếm khoé môi, vị sữa nhàn nhạt vẫn còn
“Ngoan, không hết được!”
Nói xong, hắn cúi xuống hôn nhẹ lên chiếc cổ non mịn.
Không ít dấu hôn đỏ rực được vẽ trên da thịt người thiếu nữ, gã đàn ông nâng một chân cô gác lên hông mình, bàn tay ma thuật luồn xuống dưới, thuần thục tìm ra nụ hoa hồng phấn.
Ngón cái tách nhẹ vách thịt đang dính chặt vào nhau, dưới ánh đèn trùm lấp lánh, làn da trắng nõn như lúc ban đầu, nhìn kĩ chỉ có hơi mờ mờ. Còn không sẽ không ai biết, thì ra cô gái này đã từng sinh
con.
Tầm mắt gã đàn ông tối gầm, người anh em bên dưới sưng lên khó chịu, ngón tay Cố Thừa Trạch nhẹ nhàng kích thích âm huyệt, hai chân cô gái nhỏ vô thức co giật. Trước tầm nhìn mơ hồ vô cùng.
Chợt, Mộng Khiết lại rơi nước mắt.
Từng giọt, từng giọt như viên pha lê rơi xuống trên mu bàn tay hắn...