"Anh Minh, thằng ranh này hơi kiêu ngạo, từ lúc bắt đầu buổi tiệc đã tỏ thái độ vô lễ với anh, bị anh tát một cái rồi, nhưng vẫn không chịu thua. Hay là chúng ta lôi hắn ra dạy dỗ một trận, để hắn mở to mắt ra mà nhìn xem, hắn đã xúc phạm ai”, anh Hổ ngồi ở hàng ghế thứ hai, quay đầu liếc nhìn tên Hàn Vũ Triết đang tỏ ra thái độ kiêu ngạo, rồi nói với Lý Thiệu Minh đang ngồi ở hàng ghế đầu.
“Thằng hề ngang ngược sao có thể cạnh tranh được với người có chí hướng cao rộng chứ?”, Lý Thiệu Minh chỉ mỉm cười.
"Tên hề ngang ngược này nếu như không dạy dỗ một trận, sau này nhất định sẽ trở thành một mầm mống tai họa. Tôi nghe nói, hình như có một tên Lý Phong rất giống với anh, tên nhóc này đã bắt nạt tên Lý Phong kia tận mười mấy năm trời, bị bắt nạt từ hồi học cấp một cho đến khi tốt nghiệp cấp ba. Bởi vì anh và Lý Phong trông rất giống nhau, hắn cho rằng anh là Lý Phong, cho nên mới muốn tiếp tục bắt nạt anh. Tên ranh này hống hách tận mười mấy năm, cũng nên để hắn nếm thử một chút mùi vị đau khổ”, anh Hổ nói.
Lý Thiệu Minh không nói gì.
Dường như anh ngầm đồng ý với ý kiến của anh Hổ và cũng không hoàn toàn đồng ý với ý kiến của anh Hổ.
Hiên Tịnh Vũ khẽ nhíu mày, Lý Phong không phải là anh sao? Đoàn Bội Bội ngồi ở hàng ghế sau im lặng không nói gì, cô ta đã xác định chắn chắn, Lý Phong và Lý Thiệu Minh rõ ràng là hai người khác nhau. Tuy Hiên Tịnh Vũ và Lý Phong lớn lên cùng nhau, nhưng không tiếp xúc nhiều, Hiên Tịnh Vũ luôn không có cảm tình với Lý Phong, cho dù kết hôn rồi nhưng Hiên Tịnh Vũ vẫn rất ít nói chuyện với Lý Phong. Còn Đoàn Bội Bội là bạn thân nhất của Lý Phong, cô ta sao có thể không nhìn ra Lý Phong và Lý Thiệu Minh là hai người khác nhau chứ?
"Bảo vật được đấu giá tiếp theo, là một bộ bảo vật. Bộ bảo vật là do ông chủ Vương trong tỉnh quyên tặng, là bộ đan dược do bốn bậc thầy luyện đan của nhà họ Đào – một trong bốn gia tộc lớn điều chế ra. Gồm ba viên đan dược cao cấp, một lọ đan được loại trung cấp. Ba viên đan được cao cấp là tập hợp linh đan có tác dụng tăng cường sức mạnh, đan dược trung cấp, có tác dụng làm thuốc đông máu trị chấn thương”, Hàn Phúc Giả đứng ở trên bục, bảo người mang ra một bộ đan dược.
"Tập hợp linh đan? Thuốc đông máu? Đây đều là những loại đan dược nổi tiếng của giới võ lâm Hoa Hạ!", một doanh nhân giàu có lập tức trợn tròn mắt.
"Đan dược được phân chia thành loại cao cấp, trung cấp và cấp thấp, tất cả đều được các võ sĩ đặc biệt luyện chế ra với mục đích tu luyện. Loại đan dược này đúng là không thể chê vào đâu được, từ thời cổ đại đã có loại đan dược này, các hoàng đế thời cổ đại thường sử dụng nó với mục đích tu luyện thành tiên, tập hợp một lực lượng lớn các đạo sĩ, chuyện môn chế luyện ra các loại đan dược cao cấp. Nhưng trong đan dược có chứa thủy ngân, rất độc, ngoại trừ những người có tố chất khác với người bình thường, nếu không sau khi uống sẽ có hại cho cơ thể. Nhưng đan dược cao cấp rất hiếm, một võ sĩ cảnh giới Thành Thục muốn chế luyện ra một viên đan dược cao cấp phải mất ít nhất nửa tháng, mà trên thế giới này có được bao nhiêu người ở trình độ Thành Thục? Nếu chúng ta có thể mua được những đan dược này, chỉ cần bán cho các cao thủ võ lâm, thì có thể thu được món hời rất lớn rồi, hầu hết các cao thủ võ lầm đều có rất nhiều tiền”, một doanh nhân giàu có khác lại nói.
"Hoa Hạ tổng cộng có mười gia tộc chuyên luyện đan, trong đó bốn gia tộc lớn là nổi bật nhất, bốn gia tộc lớn này gồm có nhà họ Lục ở Giang Nam, nhà họ Đào ở Giang Bắc, nhà họ Trương ở Giang Tây, và nhà họ Miêu ở tỉnh Vân. Trong đó nhà họ Đào xếp thứ hai, ông chủ Vương quyên tặng bảo vật này đúng là người có bản lĩnh, lại có được đan dược của nhà họ Đào”, một doanh nhân giàu có khác lại nói tiếp.
"Ông chủ Vương là một trong năm tài phiệt đứng đầu tỉnh, chủ yếu kinh doanh về công ty dược phẩm, vẫn luôn có quan hệ thân thiết với nhà họ Đào ở Giang Bắc. Hơn nữa gần đây ông chủ Vương gặp thất bại trong lĩnh vực kinh doanh, tôi nghĩ mọi người đều biết đến tin tức này. Nhưng ông ấy vẫn không quên việc làm từ thiện, thậm chí dù việc kinh doanh đang dần sụp đổ, nhưng ông ấy vẫn hào phóng đưa cho tôi một bộ đan dược này để bán đấu giá. Nếu ông chủ nào có hứng thú với công ty dược phẩm của ông chủ Vương thì có thể đầu tư vào công ty của ông chủ Vương, Hàn mỗ thay mặt ông chủ Vương vô cùng biết ơn mọi người”, Hàn Phúc Giả đứng trên bục tiếp tục nói.
"Ông chủ Vương là người tốt, chỉ là về phương diện kinh doanh lại không giỏi. Mấy năm nay kinh doanh online liên tục tác động vào kinh doanh tại cửa hàng, nhiều loại thuốc bổ, thuốc giảm cân tràn vào thị trường dược phẩm, ông ấy không có biện pháp đối phó, khiến công ty dược phẩm ngày một kém đi. Chúng tôi đúng là có giúp đỡ phía ông chủ Vương một chút, nhưng công ty dược phẩm của ông ấy trị giá năm tỷ. Nếu muốn vực dậy một vụ làm ăn có giá trị lớn như vậy, chúng ta phải có sức mạnh thì mới có thểm làm được. Tranh giành đi, hy vọng năm nay chúng ta có thể thu hoạch được thành công, có thể giúp đỡ ông chủ Vương vượt qua giai đoạn khó khăn”, nhiều doanh nhân giàu có khác cũng khẽ gật đầu.
Tuy rằng năng lực của Hàn Phúc Giả cũng không kém, nhưng giá trị tài sản chỉ có tám trăm triệu. Còn ông chủ Vương là người giàu thứ năm của tỉnh, lại sở hữu công ty dược phẩm trị giá năm tỷ. Ông ấy muốn giúp đỡ ông chủ Vương cũng là điều không thể, chỉ có thể kêu gọi mọi người ra tay giúp đỡ. Nhưng mọi người đều biết rõ, công ty dược phẩm của ông chủ Vương bây giờ chỉ là một mớ hỗn độn. Nếu như ai đưa tay ra để tiếp quản, thì nhất định phải là người có tài năng, nếu không sẽ bị thua lỗ cùng với ông chủ Vương. Bọn họ kinh doanh chủ yếu là để kiếm tiền, có khả năng bỏ tiền ra để làm một vài quỹ từ thiện, nhưng không thể chỉ vì làm người tốt mà mất hết tiền bạc.
"Giá của bộ đan dược mà ông chủ Vương đưa ra cho tôi là năm mươi triệu. Tôi nghĩ giá trị của bộ đan dược này còn có thể cao hơn thế nữa, nên tôi đã trả một trăm triệu, để mua lại bộ đan dược này”, Hàn Phúc Giả đứng trên sân khấu nói.
“Ông chủ Hàn, bộ đan dược này, ông mua với giá một trăm triệu sao?”, những doanh nhân giàu có đứng ở bên dưới sân khấu đều ngạc nhiên.
“Đúng vậy, nếu ai có hứng thú với bộ đan dược này, có thể đấu giá cao hơn”, Hàn Phúc Giả mỉm cười.
Nhìn thấy Hàn Phúc Giả thẳng tay bỏ ra một trăm triệu, để mua bộ đan dược, cơ thể của Thanh Phong và Quỷ đói, Cửu Văn Long, Lâm Tuyết Tình ngồi ở bên dưới sân khấu đều khẽ động đậy.
Tướng quân Hàn và Liễu Bân đang ngồi trong một góc, nhìn thấy Hàn Phúc Giả vừa phất tay đã bỏ ra một trăm triệu, ông ấy khẽ mỉm cười, hiểu rõ ẩn ý của Hàn Phúc Giả.
Ông thầm nghĩ trong lòng, không tệ.
Hàn Phúc Giả có thể hào phóng táo bạo như vậy, một phát bỏ ra một trăm triệu, tất cả đều là vì Lý Thiệu Minh.
Lý Thiệu Minh là người mà tướng quân Hàn rất coi trọng, Hàn Phúc Giả tin tưởng vào tầm nhìn của bố mình, nên sẵn sàng bỏ ra một trăm triệu đầu tư cho Lý Thiệu Minh để có được mối quan hệ thân thiết với anh. Chưa kể đến chuyện Lý Thiệu Minh đã cứu con gái ông, mà chỉ dựa vào việc Lý Thiệu Minh là một cao thủ Thần Cấp, thì cũng đáng giá để ông ấy bỏ ra một số tiền khổng lồ như vậy để kết bạn. Hầu hết các cao thủ võ lâm đều giàu có, đặc biệt là các cao thủ Thần Cấp, có nhiều tập đoàn lớn thuê các cao thủ Thần Cấp làm vệ sĩ, với cái giá một trăm triệu một năm. Hơn nữa lại là những cao thủ Thần Cấp có năng lực kém nhất mới làm vệ sĩ cho các tập đoàn lớn. Những cao thủ Thần Cấp có năng lực, sớm đã lên núi mở trường phái, dựng một lá cờ riêng cho mình ở trong giới võ lâm. Ví dụ như Nam Bắc Song Tôn, bốn gia tộc lớn, mười hai chủ thần Hoàng Kim, có ai không có giá trị trên mười tỷ, giàu hơn nhiều so với những doanh nhân giàu có này.
Hàn Phúc Giả kết giao với Lý Thiệu Minh đương nhiên sẽ có nhiều lợi ích hơn. Mỗi năm ông ấy bỏ ra rất nhiều tiền để kết bạn làm thân với nhiều người, ít nhất cũng phải chục triệu, sao lại không hào phóng một chút, mạnh dạn bỏ ra một trăm triệu để kết bạn với cao thủ Thần Cấp Lý Thiệu Minh? Lý Thiệu Minh có thể bảo vệ nhà họ Hàn của ông ấy trên thương trường hung hãn này, nếu tương lai Lý Thiệu Minh phát triển mạnh, anh cũng có thể rót vốn vào nhà họ Hàn của ông ấy, để giúp nhà họ Hàn xưng bá trên thương trường.
Giống như ông chủ Vương tặng đan dược, ông ấy cũng là người có địa vị trong tỉnh, có rất nhiều bạn, nhưng đều là loại bạn bè chó má, khi giàu sang phú quý thì chạy đến nịnh bợ, khi gặp khó khăn thì mọi người đều đứng xa trơ mắt nhìn. Chỉ đáng tiếc là ông ấy đã rơi vào hoàn cảnh sa sút, cả một tập đoàn dược phẩm phải đối mặt với tình trạng phá sản, nhưng vẫn sẵn sàng quyên tặng bộ đan dược có giá trị năm mươi triệu này.
Lý do vì sao ông ấy không giữ lấy bộ đan dược này để bán đi, sau đó dùng nó để rót vốn vào tập đoàn dược phẩm?
Hoàn toàn không đủ, ông ấy muốn tập đoàn dược phẩm khổng lồ này lật ngược tình thế, thì ít nhất cũng phải có tận năm tỷ.
Năm mươi triệu, cũng không đủ để ông ấy duy trì thêm một tháng.
Ông ấy chỉ đành làm từ thiện, hy vọng trong lúc bản thân mình còn đang giàu có thì có thể giúp đỡ một số người gặp khó khăn, ông ấy thật sự là một người tốt.
Thanh Phong cũng rất có hứng thú với bộ đan dược này, ông ta muốn mua nó. Nhưng nhìn thấy Hàn Phúc Giả đưa ra một cái giá một trăm triệu, trong lòng ông ta bỗng thấy khó chịu.
Bởi vì nếu muốn mua một bộ đan dược này, thì ông ta phải đưa ra một cái giá cao hơn Hàn Phúc Giả. Hơn một trăm triệu, mua một bộ đan dược với giá năm mươi triệu đã cảm thấy không thỏa đáng rồi. Hơn nữa ông ta đã là cao thủ Thần Cấp cấp cao, võ sĩ tu luyện đến cảnh giới càng cao, sau khi uống đan dược xong thì công lực đạt được sẽ càng ít. Bộ đan dược này chỉ có ba viên là có thể tăng cường công lực, còn một lọ thuốc chỉ là dùng để chữa trị chấn thương, không có tác dụng gì đối với ông ta. Ông ta muốn từ cao thủ Thần Cấp cấp cao đột phá đến cảnh giới cao thủ Thần Cấp đỉnh cao, e rằng cho dù uống mười nghìn viên đan dược cũng không có tác dụng gì, mà tài sản của ông ta chỉ có mười tỷ, không có khả năng mua nhiều đan dược như vậy. Ba viên đan dược này cho đồ đệ của ông ta thì còn có tác dụng. Chỉ là ông ta thu nhận đồ đệ là để kiếm tiền, chứ không phải là dùng tiền để tăng cường công lực cho đồ đệ.
Thôi vậy, nhường cho ông ấy đi.
Quỷ Đói và Cửu Văn Long cũng có hứng thú với bộ đan dược này, khi nhìn thấy Hàn Phúc Giả bỏ một trăm triệu ra để mua nó, bọn họ cũng từ bỏ ý định giành lấy bộ đan dược. Bọn họ thao túng thị trường chợ đen trong tỉnh, mỗi ngày nguồn đan dược cấp thấp, cấp trung bình có rất nhiều, cũng không thiếu ba viên cao cấp này. Bọn họ muốn có ba viên đan dược này, chỉ là muốn bán đi để kiếm tiền mà thôi. Bây giờ Hàn Phúc Giả lại mua bộ đan dược này với giá một trăm triệu, nếu bọn họ muốn đưa ra cái giá cao hơn để giành được chúng thì hoàn toàn không có khả năng bán lại cho người khác với giá một trăm triệu, nếu cứ lao vào giành giật với Hàn Phúc Giả thì việc thua lỗ là điều chắc chắn.
Hàn Phúc Giả không cho bọn họ xem thanh sắt gỉ, còn phá hỏng cơ hội kiếm tiền của bọn họ, Quỷ Đói dần cảm thấy căm ghét ông ấy.
Nhưng Hàn Phúc Giả có xuất thân nổi bật mà hai người họ lại không thể đối phó được với Hàn Phúc Giả.
Bố của Hàn Phúc Giả là ông cụ nhà họ Hàn, là một ông trùm trong quân khu tỉnh, có năng lực điều động quân đội. Cho dù võ công của hắn mạnh đến mức nào thì hắn có thể đánh lại được quân đội sao?
Chú ba vừa vung tay đã bỏ ra một trăm triệu mua được bộ đan dược này, lẽ nào là để tăng mình?
Hàn Bân ngồi bên cạnh Thanh Phong, trên khuôn mặt của hắn hiện lên một nụ cười không thể kiềm chế, khinh thường nhìn Lý Thiệu Minh.
“Một trăm triệu lần một!”, Hàn Phúc Giả cũng hơi căng thẳng, nín thở nhìn khách mời trong toàn hội trường.
“Một trăm triệu lần hai!”, Hàn Phúc Giả lại hỏi.
"Được rồi, không có ai cướp của ông đâu, ông mau cất đan dược đi, chúng tôi muốn xem thanh sắt của gia tộc Diệp Hách Na Lạp quyên tặng”, Quỷ Đói cau mày,thiếu kiên nhẫn nói.
“Một trăm triệu lần ba, chốt!”, Hàn Phúc Giả gõ một cái, nặng nề thả búa đấu giá xuống.
“Thằng hề ngang ngược sao có thể cạnh tranh được với người có chí hướng cao rộng chứ?”, Lý Thiệu Minh chỉ mỉm cười.
"Tên hề ngang ngược này nếu như không dạy dỗ một trận, sau này nhất định sẽ trở thành một mầm mống tai họa. Tôi nghe nói, hình như có một tên Lý Phong rất giống với anh, tên nhóc này đã bắt nạt tên Lý Phong kia tận mười mấy năm trời, bị bắt nạt từ hồi học cấp một cho đến khi tốt nghiệp cấp ba. Bởi vì anh và Lý Phong trông rất giống nhau, hắn cho rằng anh là Lý Phong, cho nên mới muốn tiếp tục bắt nạt anh. Tên ranh này hống hách tận mười mấy năm, cũng nên để hắn nếm thử một chút mùi vị đau khổ”, anh Hổ nói.
Lý Thiệu Minh không nói gì.
Dường như anh ngầm đồng ý với ý kiến của anh Hổ và cũng không hoàn toàn đồng ý với ý kiến của anh Hổ.
Hiên Tịnh Vũ khẽ nhíu mày, Lý Phong không phải là anh sao? Đoàn Bội Bội ngồi ở hàng ghế sau im lặng không nói gì, cô ta đã xác định chắn chắn, Lý Phong và Lý Thiệu Minh rõ ràng là hai người khác nhau. Tuy Hiên Tịnh Vũ và Lý Phong lớn lên cùng nhau, nhưng không tiếp xúc nhiều, Hiên Tịnh Vũ luôn không có cảm tình với Lý Phong, cho dù kết hôn rồi nhưng Hiên Tịnh Vũ vẫn rất ít nói chuyện với Lý Phong. Còn Đoàn Bội Bội là bạn thân nhất của Lý Phong, cô ta sao có thể không nhìn ra Lý Phong và Lý Thiệu Minh là hai người khác nhau chứ?
"Bảo vật được đấu giá tiếp theo, là một bộ bảo vật. Bộ bảo vật là do ông chủ Vương trong tỉnh quyên tặng, là bộ đan dược do bốn bậc thầy luyện đan của nhà họ Đào – một trong bốn gia tộc lớn điều chế ra. Gồm ba viên đan dược cao cấp, một lọ đan được loại trung cấp. Ba viên đan được cao cấp là tập hợp linh đan có tác dụng tăng cường sức mạnh, đan dược trung cấp, có tác dụng làm thuốc đông máu trị chấn thương”, Hàn Phúc Giả đứng ở trên bục, bảo người mang ra một bộ đan dược.
"Tập hợp linh đan? Thuốc đông máu? Đây đều là những loại đan dược nổi tiếng của giới võ lâm Hoa Hạ!", một doanh nhân giàu có lập tức trợn tròn mắt.
"Đan dược được phân chia thành loại cao cấp, trung cấp và cấp thấp, tất cả đều được các võ sĩ đặc biệt luyện chế ra với mục đích tu luyện. Loại đan dược này đúng là không thể chê vào đâu được, từ thời cổ đại đã có loại đan dược này, các hoàng đế thời cổ đại thường sử dụng nó với mục đích tu luyện thành tiên, tập hợp một lực lượng lớn các đạo sĩ, chuyện môn chế luyện ra các loại đan dược cao cấp. Nhưng trong đan dược có chứa thủy ngân, rất độc, ngoại trừ những người có tố chất khác với người bình thường, nếu không sau khi uống sẽ có hại cho cơ thể. Nhưng đan dược cao cấp rất hiếm, một võ sĩ cảnh giới Thành Thục muốn chế luyện ra một viên đan dược cao cấp phải mất ít nhất nửa tháng, mà trên thế giới này có được bao nhiêu người ở trình độ Thành Thục? Nếu chúng ta có thể mua được những đan dược này, chỉ cần bán cho các cao thủ võ lâm, thì có thể thu được món hời rất lớn rồi, hầu hết các cao thủ võ lầm đều có rất nhiều tiền”, một doanh nhân giàu có khác lại nói.
"Hoa Hạ tổng cộng có mười gia tộc chuyên luyện đan, trong đó bốn gia tộc lớn là nổi bật nhất, bốn gia tộc lớn này gồm có nhà họ Lục ở Giang Nam, nhà họ Đào ở Giang Bắc, nhà họ Trương ở Giang Tây, và nhà họ Miêu ở tỉnh Vân. Trong đó nhà họ Đào xếp thứ hai, ông chủ Vương quyên tặng bảo vật này đúng là người có bản lĩnh, lại có được đan dược của nhà họ Đào”, một doanh nhân giàu có khác lại nói tiếp.
"Ông chủ Vương là một trong năm tài phiệt đứng đầu tỉnh, chủ yếu kinh doanh về công ty dược phẩm, vẫn luôn có quan hệ thân thiết với nhà họ Đào ở Giang Bắc. Hơn nữa gần đây ông chủ Vương gặp thất bại trong lĩnh vực kinh doanh, tôi nghĩ mọi người đều biết đến tin tức này. Nhưng ông ấy vẫn không quên việc làm từ thiện, thậm chí dù việc kinh doanh đang dần sụp đổ, nhưng ông ấy vẫn hào phóng đưa cho tôi một bộ đan dược này để bán đấu giá. Nếu ông chủ nào có hứng thú với công ty dược phẩm của ông chủ Vương thì có thể đầu tư vào công ty của ông chủ Vương, Hàn mỗ thay mặt ông chủ Vương vô cùng biết ơn mọi người”, Hàn Phúc Giả đứng trên bục tiếp tục nói.
"Ông chủ Vương là người tốt, chỉ là về phương diện kinh doanh lại không giỏi. Mấy năm nay kinh doanh online liên tục tác động vào kinh doanh tại cửa hàng, nhiều loại thuốc bổ, thuốc giảm cân tràn vào thị trường dược phẩm, ông ấy không có biện pháp đối phó, khiến công ty dược phẩm ngày một kém đi. Chúng tôi đúng là có giúp đỡ phía ông chủ Vương một chút, nhưng công ty dược phẩm của ông ấy trị giá năm tỷ. Nếu muốn vực dậy một vụ làm ăn có giá trị lớn như vậy, chúng ta phải có sức mạnh thì mới có thểm làm được. Tranh giành đi, hy vọng năm nay chúng ta có thể thu hoạch được thành công, có thể giúp đỡ ông chủ Vương vượt qua giai đoạn khó khăn”, nhiều doanh nhân giàu có khác cũng khẽ gật đầu.
Tuy rằng năng lực của Hàn Phúc Giả cũng không kém, nhưng giá trị tài sản chỉ có tám trăm triệu. Còn ông chủ Vương là người giàu thứ năm của tỉnh, lại sở hữu công ty dược phẩm trị giá năm tỷ. Ông ấy muốn giúp đỡ ông chủ Vương cũng là điều không thể, chỉ có thể kêu gọi mọi người ra tay giúp đỡ. Nhưng mọi người đều biết rõ, công ty dược phẩm của ông chủ Vương bây giờ chỉ là một mớ hỗn độn. Nếu như ai đưa tay ra để tiếp quản, thì nhất định phải là người có tài năng, nếu không sẽ bị thua lỗ cùng với ông chủ Vương. Bọn họ kinh doanh chủ yếu là để kiếm tiền, có khả năng bỏ tiền ra để làm một vài quỹ từ thiện, nhưng không thể chỉ vì làm người tốt mà mất hết tiền bạc.
"Giá của bộ đan dược mà ông chủ Vương đưa ra cho tôi là năm mươi triệu. Tôi nghĩ giá trị của bộ đan dược này còn có thể cao hơn thế nữa, nên tôi đã trả một trăm triệu, để mua lại bộ đan dược này”, Hàn Phúc Giả đứng trên sân khấu nói.
“Ông chủ Hàn, bộ đan dược này, ông mua với giá một trăm triệu sao?”, những doanh nhân giàu có đứng ở bên dưới sân khấu đều ngạc nhiên.
“Đúng vậy, nếu ai có hứng thú với bộ đan dược này, có thể đấu giá cao hơn”, Hàn Phúc Giả mỉm cười.
Nhìn thấy Hàn Phúc Giả thẳng tay bỏ ra một trăm triệu, để mua bộ đan dược, cơ thể của Thanh Phong và Quỷ đói, Cửu Văn Long, Lâm Tuyết Tình ngồi ở bên dưới sân khấu đều khẽ động đậy.
Tướng quân Hàn và Liễu Bân đang ngồi trong một góc, nhìn thấy Hàn Phúc Giả vừa phất tay đã bỏ ra một trăm triệu, ông ấy khẽ mỉm cười, hiểu rõ ẩn ý của Hàn Phúc Giả.
Ông thầm nghĩ trong lòng, không tệ.
Hàn Phúc Giả có thể hào phóng táo bạo như vậy, một phát bỏ ra một trăm triệu, tất cả đều là vì Lý Thiệu Minh.
Lý Thiệu Minh là người mà tướng quân Hàn rất coi trọng, Hàn Phúc Giả tin tưởng vào tầm nhìn của bố mình, nên sẵn sàng bỏ ra một trăm triệu đầu tư cho Lý Thiệu Minh để có được mối quan hệ thân thiết với anh. Chưa kể đến chuyện Lý Thiệu Minh đã cứu con gái ông, mà chỉ dựa vào việc Lý Thiệu Minh là một cao thủ Thần Cấp, thì cũng đáng giá để ông ấy bỏ ra một số tiền khổng lồ như vậy để kết bạn. Hầu hết các cao thủ võ lâm đều giàu có, đặc biệt là các cao thủ Thần Cấp, có nhiều tập đoàn lớn thuê các cao thủ Thần Cấp làm vệ sĩ, với cái giá một trăm triệu một năm. Hơn nữa lại là những cao thủ Thần Cấp có năng lực kém nhất mới làm vệ sĩ cho các tập đoàn lớn. Những cao thủ Thần Cấp có năng lực, sớm đã lên núi mở trường phái, dựng một lá cờ riêng cho mình ở trong giới võ lâm. Ví dụ như Nam Bắc Song Tôn, bốn gia tộc lớn, mười hai chủ thần Hoàng Kim, có ai không có giá trị trên mười tỷ, giàu hơn nhiều so với những doanh nhân giàu có này.
Hàn Phúc Giả kết giao với Lý Thiệu Minh đương nhiên sẽ có nhiều lợi ích hơn. Mỗi năm ông ấy bỏ ra rất nhiều tiền để kết bạn làm thân với nhiều người, ít nhất cũng phải chục triệu, sao lại không hào phóng một chút, mạnh dạn bỏ ra một trăm triệu để kết bạn với cao thủ Thần Cấp Lý Thiệu Minh? Lý Thiệu Minh có thể bảo vệ nhà họ Hàn của ông ấy trên thương trường hung hãn này, nếu tương lai Lý Thiệu Minh phát triển mạnh, anh cũng có thể rót vốn vào nhà họ Hàn của ông ấy, để giúp nhà họ Hàn xưng bá trên thương trường.
Giống như ông chủ Vương tặng đan dược, ông ấy cũng là người có địa vị trong tỉnh, có rất nhiều bạn, nhưng đều là loại bạn bè chó má, khi giàu sang phú quý thì chạy đến nịnh bợ, khi gặp khó khăn thì mọi người đều đứng xa trơ mắt nhìn. Chỉ đáng tiếc là ông ấy đã rơi vào hoàn cảnh sa sút, cả một tập đoàn dược phẩm phải đối mặt với tình trạng phá sản, nhưng vẫn sẵn sàng quyên tặng bộ đan dược có giá trị năm mươi triệu này.
Lý do vì sao ông ấy không giữ lấy bộ đan dược này để bán đi, sau đó dùng nó để rót vốn vào tập đoàn dược phẩm?
Hoàn toàn không đủ, ông ấy muốn tập đoàn dược phẩm khổng lồ này lật ngược tình thế, thì ít nhất cũng phải có tận năm tỷ.
Năm mươi triệu, cũng không đủ để ông ấy duy trì thêm một tháng.
Ông ấy chỉ đành làm từ thiện, hy vọng trong lúc bản thân mình còn đang giàu có thì có thể giúp đỡ một số người gặp khó khăn, ông ấy thật sự là một người tốt.
Thanh Phong cũng rất có hứng thú với bộ đan dược này, ông ta muốn mua nó. Nhưng nhìn thấy Hàn Phúc Giả đưa ra một cái giá một trăm triệu, trong lòng ông ta bỗng thấy khó chịu.
Bởi vì nếu muốn mua một bộ đan dược này, thì ông ta phải đưa ra một cái giá cao hơn Hàn Phúc Giả. Hơn một trăm triệu, mua một bộ đan dược với giá năm mươi triệu đã cảm thấy không thỏa đáng rồi. Hơn nữa ông ta đã là cao thủ Thần Cấp cấp cao, võ sĩ tu luyện đến cảnh giới càng cao, sau khi uống đan dược xong thì công lực đạt được sẽ càng ít. Bộ đan dược này chỉ có ba viên là có thể tăng cường công lực, còn một lọ thuốc chỉ là dùng để chữa trị chấn thương, không có tác dụng gì đối với ông ta. Ông ta muốn từ cao thủ Thần Cấp cấp cao đột phá đến cảnh giới cao thủ Thần Cấp đỉnh cao, e rằng cho dù uống mười nghìn viên đan dược cũng không có tác dụng gì, mà tài sản của ông ta chỉ có mười tỷ, không có khả năng mua nhiều đan dược như vậy. Ba viên đan dược này cho đồ đệ của ông ta thì còn có tác dụng. Chỉ là ông ta thu nhận đồ đệ là để kiếm tiền, chứ không phải là dùng tiền để tăng cường công lực cho đồ đệ.
Thôi vậy, nhường cho ông ấy đi.
Quỷ Đói và Cửu Văn Long cũng có hứng thú với bộ đan dược này, khi nhìn thấy Hàn Phúc Giả bỏ một trăm triệu ra để mua nó, bọn họ cũng từ bỏ ý định giành lấy bộ đan dược. Bọn họ thao túng thị trường chợ đen trong tỉnh, mỗi ngày nguồn đan dược cấp thấp, cấp trung bình có rất nhiều, cũng không thiếu ba viên cao cấp này. Bọn họ muốn có ba viên đan dược này, chỉ là muốn bán đi để kiếm tiền mà thôi. Bây giờ Hàn Phúc Giả lại mua bộ đan dược này với giá một trăm triệu, nếu bọn họ muốn đưa ra cái giá cao hơn để giành được chúng thì hoàn toàn không có khả năng bán lại cho người khác với giá một trăm triệu, nếu cứ lao vào giành giật với Hàn Phúc Giả thì việc thua lỗ là điều chắc chắn.
Hàn Phúc Giả không cho bọn họ xem thanh sắt gỉ, còn phá hỏng cơ hội kiếm tiền của bọn họ, Quỷ Đói dần cảm thấy căm ghét ông ấy.
Nhưng Hàn Phúc Giả có xuất thân nổi bật mà hai người họ lại không thể đối phó được với Hàn Phúc Giả.
Bố của Hàn Phúc Giả là ông cụ nhà họ Hàn, là một ông trùm trong quân khu tỉnh, có năng lực điều động quân đội. Cho dù võ công của hắn mạnh đến mức nào thì hắn có thể đánh lại được quân đội sao?
Chú ba vừa vung tay đã bỏ ra một trăm triệu mua được bộ đan dược này, lẽ nào là để tăng mình?
Hàn Bân ngồi bên cạnh Thanh Phong, trên khuôn mặt của hắn hiện lên một nụ cười không thể kiềm chế, khinh thường nhìn Lý Thiệu Minh.
“Một trăm triệu lần một!”, Hàn Phúc Giả cũng hơi căng thẳng, nín thở nhìn khách mời trong toàn hội trường.
“Một trăm triệu lần hai!”, Hàn Phúc Giả lại hỏi.
"Được rồi, không có ai cướp của ông đâu, ông mau cất đan dược đi, chúng tôi muốn xem thanh sắt của gia tộc Diệp Hách Na Lạp quyên tặng”, Quỷ Đói cau mày,thiếu kiên nhẫn nói.
“Một trăm triệu lần ba, chốt!”, Hàn Phúc Giả gõ một cái, nặng nề thả búa đấu giá xuống.
Danh sách chương