Lời vừa thốt ra.

Tất cả mọi người đều sững sờ!

Bầu không khí yến tiệc lập tức trở nên yên lặng, vô số ánh mắt lạnh lùng khóa chặt vào Diệp Bắc Minh!

“Tên nhóc này từ đâu chui ra vậy?"

"Sao hắn dám nói ra những lời vô lễ như vậy?”

Một bóng người bước lên phía trước, một luồng khí thế mạnh mẽ bộc phát: "Thứ gì vậy? Chỉ là một tên Thần Hoàng cảnh mà dám xúc phạm cô Y Thủy!"

"“Cút ra ngoài!" Một cỗ uy áp Thần Quân cảnh trung kỳ ập tới!

Một bàn tay thon dài hoàn mỹ, kèm theo uy áp vung về phía gò má của Diệp. Bắc Minh!

Sát phạt quả quyết, không chút lưu tình!

Nếu Diệp Bắc Minh thật sự chỉ có lực lượng Thần Hoàng cảnh, một cái tát này chắc chắn sẽ khiến anh phải chết!

Đôi mắt Diệp Bắc Minh lóe lên một tia lạnh lùng, anh thừa nhận mình hơi lỗ mãng!

Tội không đáng chết chứ?

Con gái nhà người ta còn chưa nói gì, tên này đã muốn giết mình? Thứ gì vậy!

Anh không khách khí chút nào giơ tay chộp về phía bàn tay hoàn mỹ kia! "Muốn chết àI!I"

Thanh niên thấy Diệp Bắc Minh còn dám ra tay chống cự, lực lượng tăng thêm ba phần, trực tiếp vỗ về phía đầu Diệp Bắc Minh!

Rắc! Một tiếng vang giòn!

"Mẹ kiếp..."

Một màn khiến người ta khiếp sợ đã xảy ra!

Diệp Bắc Minh lại nắm lấy cổ tay của thanh niên, trực tiếp bẻ gấy!

Bàn tay hoàn mỹ kia lộ ra xương trắng, một mảng thịt máu mơ hồ!

Thanh niên kêu thảm một tiếng, giận dữ nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: "Nhóc con, mày to gan lắm, dám đả thương tao?"

Đôi mắt Diệp Bắc Minh lạnh như băng: "Chẳng phải mày chỉ muốn thể hiện trước một đám phụ nữ sao? Muốn lấy tao làm bàn đạp để giả ngầu chứ gì?"

"Cũng không nhìn xem, bản thân mình có năng lực đó không!" Abg vạch trần không khách khí chút nào!

Một cái tát vang dội!

"Xì!"

Các thanh niên nam nữ trong hội trường đều hít vào một hơi lạnh, vô cùng kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Diệp Bắc Minh!

“Tên nhóc này là ai vậy?”

"Dám nói chuyện với Trần Cảnh Hiên như vậy?"

Cũng có người bày ra sắc mặt nghiêm trọng: "Tôi lại rất tò mò về sức chống đỡ thân thể của hắn, chỉ là Thần Hoàng cảnh mà lại có thể sánh ngang với Thần Quân cảnh!"

"Chẳng lẽ là một Luyện Thể Giả từ thời thượng cổ?”

"Luyện Thể Giả?"

Mọi người sửng sốt.

Luyện Thể Giả không coi trọng võ kỹ chiêu số, cũng không nghiên cứu thiên địa pháp tắc!

Họ chỉ làm một việc, theo đuổi sức chống đỡ của thân thể!

Theo đuổi một quyền đánh sụp núi sông!

Một quyền đấm thủng hư không!

Một quyền hủy diệt pháp tắc!

Ngay cả Vương Quỳnh, người vẫn luôn im lặng ngồi bên cạnh thiếu nữ Hỗn Độn thể, cũng ngẩn người một chút, chẳng lẽ tên nhóc này thật sự là Luyện Thể Giả?

"Mày!"



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện