Một cỗ lạnh lẽo khóa chặt lấy anh ta!

Giây phút này, Trần Cảnh Hiên hoàn toàn khiếp sợi

Anh ta không hề nghĩ tới, mình hoàn toàn không phải là đối thủ của Diệp Bắc Minh, chỉ cần anh ta còn dám nói thêm một câu nữa thì đầu mình thật sự sẽ bị một cước giẫm nát!!!

"Công tử... Diệp công tử... Tôi không có..."

"Là không có, hay là, không dám?”

Giọng nói vô cảm vang lên!

Trái tim của tất cả mọi người có mặt, không nhịn được run rẩy một chút!

"Không có! Cũng không dám!"

Trần Cảnh Hiên hoàn toàn bị dọa sợ, điên cuồng cầu xin tha thứ: "Diệp công tử, tôi sai rồi... Xin lỗi... Tôi không nên giả ngầu..."

"“Huhuhu, đừng giết tôi..." Trần Cảnh Hiên khóc lóc thảm thiết!

Đôi mắt Diệp Bắc Minh khế nheo lại: "Xin lỗi, tôi không chấp nhận lời xin lỗi của anh!"

"Trên Tinh thuyền có quy củ, anh vô cớ ra tay giết tôi, cho dù tôi giết anh cũng không cần chịu trách nhiệm!"

Sát ý ngưng tụt

"Đừng..."

Trần Cảnh Hiên hoàn toàn hoảng loạn! Đây rốt cuộc là người gì vậy?

Những thanh niên nam nữ khác trong hội trường cũng đều sửng sốt, tên nhóc này quá liều lĩnh rồi!

Họ hoàn toàn không nghỉ ngờ Diệp Bắc Minh thật sự dám giết chết Trần Cảnh Hiên trước mặt mọi người!

"Diệp công tử, khoan đã!"

Một giọng nói lạnh lùng vang lên, Vương Quỳnh chậm rãi đứng dậy: "Diệp. công tử, cho tôi một chút mặt mũi được không?”

"Trần công tử đã bị dọa sợ vỡ mật, hắn cũng biết mình sai rồi!"

"Tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, hơn nữa mỗi đời nhà họ Trần đều có người được các tông môn trên đảo Thiên Giai tuyển chọn lên đảo, anh giết hắn chỉ có hại chứ không có lợi cho bản thân!"

Cô ta hoàn toàn xuất phát từ lòng tốt nhắc nhở!

Nếu Diệp Bắc Minh giết Trần Cảnh Hiên, chỉ sợ con đường phía trước sẽ trở nên hẹp hơn!

Sát ý của Diệp Bắc Minh hơi thu lại một chút! Đang định nể mặt Vương Quỳnh. "Ha ha ha hat"

Trần Cảnh Hiên cảm nhận được sát ý của Diệp Bắc Minh biến mất, thế mà lại còn cười lên!

'Tên nhóc này chắc chắn là sợ thực lực của nhà họ Trần! Nếu tên nhóc này sợ nhà họ Trần, thì anh ta còn có gì phải sợ nữa chứ? “Nhóc con, tao biết mày không dám giết tao mà!”

"Haha! Tao đánh không lại mày, không phải đối thủ của mày! Nhưng thì sao chứ?"

"Thế lực nhà họ Trần tao rất lớn, gần như mỗi đời đều có nhiều người lên được Đảo Thiên Giai! Mày chỉ là một tên Luyện Thể Giả từ xó xỉnh nào đó mà dám đối địch với tao sao?"

Nói xong.

Trần Cảnh Hiên càng lúc càng đắc ý!

"Chúng ta từ từ chơi, tao sẽ cho mày biết thế nào gọi là sợ hãi! Còn không bỏ cái chân thối của mày ra?!II"

Một tiếng gầm giận dữ!!! Tất cả mọi người có mặt đều sững sờ!

Không ai ngờ Trần Cảnh Hiên vừa mới cầu xin tha thứ, đột nhiên như phát điên lên vậy!

“Haizz..."

'Vương Quỳnh bất đắc dĩ nhắm mắt lại, tự làm tự chịu, không thể sống được! Cô ta đã cố gắng hết sức rồi...

Sắc mặt Diệp Bắc Minh bình tĩnh nói: "Nói xong chưa?”

Trần Cảnh Hiên giật mình, sao tên nhóc này không sợ: "Mày có ý gì? Còn không mau thả tao ral"

Phụt!

Một tiếng động nhẹ vang lên, đầu của Trần Cảnh Hiên nổ tung như quả dưa hấu!

Thần hồn tan biến tại chỗ!

Hành động của Diệp Bắc Minh khiến tất cả mọi người trong hội trường đều Sợ ngây người!

'Vương Quỳnh chỉ nhẹ nhàng thốt ra một câu: "Người đâu, thu dọn thi thể Trần công tử cho tốt, đưa về cho nhà họ Trần."

Một nhóm người lập tức tiến lên, dọn dẹp hội trường sạch sẽ tinh tươm.

Ngoài mùi máu tanh nhẹ thoang thoảng trong không khí, dường như mọi thứ chưa từng xảy ra!

Điểm khác biệt duy nhất là ánh mắt của tất cả mọi người nhìn Diệp Bắc Minh đều thay đổi!

Từ vẻ khinh thường ban đầu, biến thành kính sợt

Diệp Bắc Minh phớt lờ phản ứng của mọi người, một lần nữa đến trước mặt cô gái Hỗn Độn thể: "Cô gái, tôi không nói đùa đâu, tôi thật sự rất cần bảy giọt tinh huyết của cô!"

“Anh..."

Cô gái Thể chất Hỗn Độn trợn to đôi mắt đẹp, má phồng lên.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện