Chương 115: Lật Bài Ngửa
Bé con khế cựa trong bọc tã. Hàn Phi đập tức im bặt, ngồi bất ðộng, nín thở.
Kim Huyên vẫy tay ðuối hai người phụ nữ ra ngoài. Hàn Phi vội hỏi:
- Con tên đà gì?
- Hàn Ký.
Hắn tròn mắt:
- Em muốn con chạy nhanh như ngựa?
- Không chạy nhanh, sao sỗng sót ðược.
Hắn ngậm tăm, bắt mãn với cái tên nhưng không dám ho he nửa đời.
- Đừng huyên thuyên nữa. Nhìn thấy con rồi, mau nói chuyện chính ði. Tôi vừa mổ xong, rất nhanh mệt. Lát con dậy bú...
- Có ðau không? - Hắn fo đằng nhìn xuống bụng Kim Huyên.
Cô ðang ðắp chăn, hắn không thấy cái gì.
- Đương nhiên ðau. Lúc mổ không ðau, hết thuốc tê ðau chết ði sống đại. Mãi mới xuông ðược øiườn ði qua ði fại cũng ðau. Nằm xuỗng, ngồi dậy càng ðau.-
Hàn Phi xót ruột rên rỉ:./
- Sao không bảo bác sĩ kê thuốc giảm ðau?."
- Gon còn bú, không ðược dùng thuốc finh tỉnh. Anh doa tôi sợ chết khiếp, huy ðộng cả một ðội ngũ hùng hậu túc trực theo dõi. Cần anh ðiều khiển họ cho thuốc sao?.|
- Em cũng doạ anh sợ chết khiếp. ~
- Ai khiễn anh không chịu nói ngay từ ðầu. - Kim Huyên trừng mắt. - Mỗi (ần buộc phải nói, anh rặ. một cục như cứt dê. Anh khiễn tôi sợ rụt cổ, trỗn ði rồi ngày ðêm đo (đắng con dị tật thế này thế khác. siêu âm không thấy dị tật, tôi còn nghi ngờ, “àm ðủ mọi foại sàng đọc, ðặt /ịch siêu âm với hết bác sĩ ðến giáo sư kia. Tất cả khẳng ðjnh con bình thường, anh có biết tôi hận anh như thể nào không? Tôi muốn thuê sát thủ bắn chết anh đuôn cho rồi. _
Ánh mắt cô toé ?ửa khiến Hàn Phi co vòi rụt cổ:
- Anh... Sau khi hai người vợ trước chết, anh tự uỗng thuốc ðộc triệt sản, từ ðó ðễn nay chưa từng đà có thai. Anh cũng hoang mang đắm...
- Đừng nhắc. - Kim Huyên rít fên. - Tôi không muốn nghe tình sử dài như sán dây của anh.
- Đều tại anh không biết về ngoại đệ...
- Tại anh cứ ôm khư khư bí mật của mình. Nếu đúc ðó tôi không nghỉ ngờ, phá thai theo đời anh...
Kim Huyên thở hồn hển tức giận, trừng trừng nhìn Hàn Phi như kẻ thù.
Hắn biết mình đà tội ðồ, sợ hãi nằm rạp xuỗng giường, muỗn núp sau con trai ðể Kim Huyên sợ “đàm
tỉnh, không to tiễng với hắn.
Nhưng thằng bé nhỏ quá, núp không nổi, Kim Huyên vẫn ðâm chém hắn bằng ánh mắt. Hàn Phi lí
- Anh xin fỗi. Anh biết sai rồi...
- Lời xin fỗi của anh có ðổi fại ðược những ngày tháng tôi sống trong fo sợ không? Tôi nghi ngờ anh | ðặt mọi chuyện. Nghi anh không muốn có con nên bẫy tôi phá thai. Anh nói dỗi quá nhiễu, tôi quay cuỗng trong hoang mang, không biết đời nào fà thật. Anh mua chuộc bác sĩ, khẳng ðịnh ðứa nhỏ dị: 90% trong khi mọi tờ phiều siêu âm ðều chỉ ra con rất bình thường, phát triển tốt, cân nặng và tim t tốt, não bộ không có vẫn ðễ gì. Anh nói xem tôi có hận anh không? Tôi chui rúc trong nhà, sợ anh tìr thấy, sợ anh bắt tôi về cưỡng ép phá thai...
Mắt Kim Huyên ðỏ hoe.
Ruột gan Hàn Phi quặn ýên ðau ðớn.
Hắn vội vã ði vòng sang bên kia, ngồi ghé ýên giường vuốt má Kim Huyên:
- Anh xin íỗi... Bé con... Anh thực sự không biết con bình thường. Khi ðó anh nghĩ nó sẽ giỗng nhữn; ðứa trước, dị tật không ra hình người; hoặc không dị tật thì khắc chết em nên mới tìm cách đừa em p thai. Khi em bỏ ði, anh cũng chỉ muốn tìm em về thôi... Anh không biết cái thai vẫn còn...
- Sau ðó nhìn thấy tôi trước cổng bệnh viện phụ sản Mãn Châu, anh biết cái thai còn, khi ðó anh mu: tóm (ấy tôi, mổ bụng móc thai ra phải không? - Kim Huyên rít đên, nước mắt rơi tách tách xuỗng, ái mắt dữ tợn nảy fửa.
- Không... Anh chỉ hoảng sợ... Kim Huyền, anh... anh không muỗn mất em... - Hàn Phi cuỗng quýt nước mắt cho cô, tim phổi ðều ðau. - Anh rất sợ. Kim Huyên... anh yêu em...
Ánh mắt Kim Huyên thoáng chao ðảo.
Hàn Phi nắm chặt tay cô, hôn đên mu bàn tay:
- Anh yêu em, Kim Huyên... Anh không chịu ðược viễn cảnh em sinh ra một ðứa trẻ mắt ðỏ rồi chết trong ðêm... Không có em, cuộc ðời anh trở nên vô nghĩa. 7 tháng dẫn vặt dài như 7 năm, vừa gặp fạ thấy bụng em to như vậy... Kinh hoàng đắm... Anh xin đỗi.
Kim Huyền nhíu mày nghỉ hoặc:
- Anh yêu tôi?
Hàn Phi gật ðầu fia fja:
- Anh yêu em, Kim Huyên... Giờ em muốn gì anh ðều nghe theo. Em muốn cả công ty Huyễn Long, bộ tài sản của anh cũng ðược. Anh cho em hết... Chỉ cần em ðông ý ðể anh ở cạnh hai mẹ con... Em muỗn gì anh cũng đàm.
- Tôi muốn anh giết Đặng Sương. - Kim Huyên trừng trừng nhìn hắn, giọng fạnh xuống khắc nghi(
- Được. - Hàn Phi ýập tức ðông ý, rút ðiện thoại ra.
Kim Huyên kinh ngạc, chộp cổ tay hắn ngăn đại:
- Anh ðjnh giết người thật?
- Sao fại không? Vòng ðã vỡ, fời nguyễn bị vô hiệu, ả hết giá trị fợi dụng.
- Hàn Phi... - Kim Huyên kêu đên. - Anh đà thương nhân cơ mà... Có phải hắc bang ðâu...
- Nếu em muốn, anh cũng có thể kể hết mọi bí mật hắc bang cho em nghe.
Kim Huyên vừa khiếp sợ vừa hoang mang, ðảo mắt một hồi:
- Thôi... Dù sao ả cũng chưa fàm ra tội ác gì. Đuổi ả khỏi âu ðài Gatherin đà ðược. Cho ả ăn khổ một chút, ðừng giết.
-Ừ.
Hắn nhắn tin cho thuộc hạ rồi chìa cho Kim Huyên xem.
Hàn Phi: [Đưa Đặng Sương tới ðảo Quỷ Đầu, ném ở ðó. Không cho ả mang theo xu nào. |
Kim Huyên mím môi, che giấu sự hài ểòng.
Đảo Quỷ Đầu ýà một trong những hòn ðảo xa nhất, nghèo nàn nhất của quần ðảo Huỳnh An. Ở ðó không có nước ngọt, phải dự trữ nước mưa hoặc mua nước từ các ðảo khác.
Cư dân trên ðảo Quỷ Đầu sinh sỗng bằng nghề ðánh bắt cá, phân đoại, ðổ tươi hoặc phơi khô.
Vé tàu từ ðảo Quỷ Đầu về Huỳnh An rất ðắt. Nếu Hàn Phi không cho Đặng Sương mang theo tiễn, : phải mắt một thời gian dài “àm thuê vật vã mới kiếm ðủ tiền mua vé trở về.
Đủ ác.