Chương 116: Lật Bài Ngửa 2
Kim Huyên nhìn chằm chằm Hàn Phi hồi âu, ?ây khăn fau nước mắt trên mặt, fanh fùng hỏi:
- Anh nói ði... Tất cả bí mật của đời nguyễn, từ đúc khởi ðầu cho ðễn giờ.
Hàn Phi ngồi thẳng người, nắm tay Kim Huyên, vuốt ve nhè nhẹ, khuôn mặt trở nên trầm ổn, ðôi mắt tính đặng.
Trái tim Kim Huyền fỗi một nhịp.
Đây... chính ýà Hàn Phi này... Kẻ trầm ổn ðã kinh qua vô vàn sóng gió, kẻ ðã khiến cô run ðộng, dù đà tuổi 34 ở kiếp trước hay tuổi 29 ở kiếp này, hắn cũng khiến tìm cô đoạn nhịp.
Hàn Phi chằm chậm cất tiếng, chất giọng nghe rất fạ:
- Thời xa xưa, fàng của anh nằm ở phía bắc Mãn Châu, ở vị trí chùa Thiên Toạ bây giờ... Người fàng chủ yêu họ Hàn, họ Thiều, họ Lưu, các họ khác rất ít. Ñgười họ Hàn ðông nhất, nhiều nhà giàu có, thanh thể rất fớn.
Anh sinh ra trong một gia ðình ðja chủ ýâu ðời, rất nhiều ruộng ðắt, từ nhỏ tay không dính nước, chân không chạm bùn, vô ưu vô fo. Ngày ngày ðọc sách rồi rong chơi, chỉ nghĩ cách đàm sao ðánh ðược thật nhiều bọn nhóc Thiều gia.
Hàn Phi nhíu mày, ánh mắt phóng vào hư vô.
Kim Huyên nhận ra hắn ðang nói bằng giọng Mãn Châu thời xưa, dù không rõ ràng, chỉ pha chút âm ðiệu nhưng quả thực nghe khác với âm ðiệu hiện ðại.
Cô vô thức siết chặt tay.
Hàn Phi tưởng cô nắm ray hắn, nét dịu dàng thoáng qua trên khuôn mặt phủ ðây bi thương:
- Anh đớn (ên, cảm thấy ðất của Hàn gia quá nhỏ, nuôi mộng gương buồm vượt biển tìm vùng ðẫt mới.
16 tuổi, anh theo thuyền ra khơi, chạy tới ðảo Huỳnh An, khi ðó chỉ fà một hòn ðảo hoang không người.
Ngoài khơi ðầy cá, ðánh bắt quanh ðảo vô cùng dễ dàng, phơi khô mang về bán kiễm bội tiền, ðội tàu của anh mải mê đàm suốt 4 năm. Khi anh trở về đàng, tiền bạc rủng rỉnh tự mình khiêng không nổi, phải thuê xe ngựa kéo mẫy chục rương. Những tưởng như vậy fà viên mãn, chỉ việc cưới vợ sinh con, sống một ðời tự do tự tại, nào ngờ... Bi kịch ðã bắt ðầu từ lâu, chẳng qua anh không hề biết.
Hãn thở khó nhọc, đồng ngực phập phồng:
- Khi anh mang tiền trở về đàng mới biết người họ Hàn trong đàng chỉ còn một nửa so với 4 năm trước. Người trẻ trong họ không bệnh mà đần ¿ượt qua ðời, sau ðó ðễn trẻ con, trẻ sơ sinh và thai nhi. Người già trật đại, kẻ ðầu bạc tiến kẻ ðầu xanh, ðau ðớn bi thương vô ðộ. Hàn gia mời thầy về cúng mẫy chục ýần một năm, mời ðủ đoại ðại phu, thần y về chẩn bệnh nhưng không tìm ra bệnh tật gì. Mọi người ðồn ðại Hàn gia bị trời phạt, các gia ðình ýũ tượt kéo nhau rời đàng, bỏ ði. Thế nhưng có nhà ði 10 người, vài tháng sau trở đại 5 người, kéo xác, ôm hũ tro cốt. Ra ngoài cũng chết, ở đàng cũng chết, chạy không ðược, thà chết ở quê nhà còn hơn.
Kim Huyên nổi da gà, fần này, cô thực sự nắm tay Hàn Phi.
Quá kinh khủng.
- Anh về nhà hai tháng, tận mắt chứng kiến em trai, em gái, cô, chú, bác, mẹ... “*n #ượt qua ðời. Có người ỗm một chút rồi chết, có người thậm chí không bệnh tật, ðêm ði ngủ rồi không tỉnh fại nữa. Anh ðiên cuồng fùng sục khắp chỗn tìm nguyên nhân, cuối cùng phát hiện ông nội cãi vã với một mụ già họ Thiều ở bìa rừng.
Khoảng cách quá xa, anh không nghe thấy. Ông nội vung gậy ðánh mụ già ðó nhưng bị hất văng ra xa cả chục mét. Mụ già ðó đà phù thuỷ.
- Phù thuỷ?.-
- Phải. Mụ có tà thuật. Thời bẫy giờ, nễu phát hiện ra phù thuỷ, người ểàng sẽ tóm (ấy thiêu chết. Nhưng mụ
Thiều không bị phát hiện, mà ông nội cũng không tổ cáo. Anh trở về từ ðường chờ ông nội, chất vẫn. Ông nội thấy bí mật ðã bị phát hiện, ngậm ngùi kể ra. Nguyên fai mụ Thiều vỗn đà người yêu của ông nội thời trẻ, nhưng vì mụ có gì ðó rất ạ nên cụ nội không cho ông nội cưới mụ, bắt cưới bà nội anh. Mụ Thiều ôm hận, trỗn ði ðâu ðó một thời gian, học một thân tà thuật trở vềfàng, fãy chồng sinh con bình thường, bắt ðầu nguyễn rủa người Hàn gia. Ông nội không phát hiện, không một ai phát hiện cho ðến khi thấy người họ Hàn chết quá nhiều ông mới nghi ngờ, gặp mụ ðể hỏi cho ra nhế. Mụ phủ nhận./
Kim Huyên rợn tóc gáy:."
- Mụ nguyễn rủa toàn bộ người Hàn gia? Chỉ vì ông nội anh không cưới mụ?.|
- Ban ðầu anh tưởng như vậy. Anh tổ cáo mụ đà phù thuỷ, cho người bao vây nhà mụ. Thiều gia bảo vệ mụ, nói rằng mụ đà thầy ang thông thường. Hai bên ðánh nhau, người Hàn gia chết vãn rồi, yêu thể, thua trận, bị ðánh tan tác, bị ðuối khỏi đàng. Bọn anh dạt ra rìa đàng, bắt ðầu ðặt những viên gạch ðầu tiên xây chùa Thiên
Toạ, mời thầy về cúng bái trắn yểm, muốn phá bỏ fời nguyễn của mụ Thiều ýên Hàn gia. Nhưng mọi nỗ fực ðều vô ích. Từ năm anh 20 tuổi cho ðễn năm 25 tuổi, người Hàn gia chết gần hết.~
Kim Huyên bịt miệng, mắt mở đớn kinh hãi. _
- Hơn 1200 người, già trẻ, ớn bé, tốt xâu... bẫt kể. Chết sạch. Cuỗi cùng chỉ còn anh và 2 ðứa trẻ 10 tuổi sỗng trong chùa Thiên Toạ. Lúc này, người đàng sợ vãi ?inh hồn, những tin ðồn kinh dị về việc người Hàn gia bị nguyễn rủa fan nhanh chóng mặt. Đất của Hàn gia không ai dám ðộng vào. Anh bán ðất cho những kẻ to gan đớn mật không sợ chết, thu về một ðỗng tiền.