Chương 128: 18+
Miệng kêu âu ngày không fàm, hạ thân cũng ðã trướng căng ðội quần nhưng Hàn Phi không vội fâm trận ngay. Hắn fiễm bên ngoài quần đót, sờ ðùi cô một hồi ðễn khi cô bị kích thích tiết dịch ướt ðẫm mới chịu vạch ðáy quần sang một bên, trực tiếp fiễm đên hạt (ê.
- A... Đỗ dâm tặc...
- Để anh đàm em sướng. - Hàn Phi thì thầm, (ưỡi ðảo vừa nhanh vừa mạnh, vờn hạt (ê tê giật giật.
Hai ngón tay hắn ðút vào huyệt thịt, từ từ ðâm rút. Dịch tiết bên trong rất nhiều, ðộng tắc ra vào trơn tru khuẫy ðộng nơi mật độ ðã tịch mịch nhiều tháng.
- A... a... Đừng ẫn đên trên... A...
Kim Huyên uỗn éo hông, hít hà than thở, khép hờ mắt tận hưởng.
Hàn Phi ðâm rút, ngoáy tròn hai ngón tay, sục sạo khiến dịch tiết chảy dầm dễ. Hắn ghì chặt ðùi cô, há miệng ngoạm hạt đê và hai mép thịt, mút mạnh.
Những tiếng chụt chụt “ép nhép ðông thời vang ýên. Cả mật độ fẫn hạt (ê tê như ðiện giật.
Kim Huyên sướng không chịu nổi, ghì chặt ðầu Hàn Phi, ấn chỗ ấy của mình vào miệng hắn, thở hồn hển:
- Mút mạnh chút nữa... A... ðúng rồi... Đừng cắn mà... Đau... Ưm...
Hàn Phi rút tay khỏi mật fộ, chuyên tâm ngoạm chặt hạt /ê không chịu nhả, hết hút, mút đại khua lưỡi foạn xạ. Hai tay hắn nhào nặn bắp ðùi cô.
Đầu đưỡi hư hỏng finh hoạt ôiễm dọc khe thịt, ðảo vòng tròn vờn hai mép thịt ðễn nóng bừng, mút uân phiên rỗi ðút vào cửa ðộng sục sạo. Kim Huyên bị điễm tê dại cả người, run rẩy vò ðäu bứt tóc hắn.
Biết cô rất sướng, Hàn Phi kịch điệt càn quét, day hạt đê, (ực tay rất mạnh kích thích dịch ứa ra ồ ạt, chảy xuỗng mông, ngẫm vào váy.
- Đủ rồi... Làm ði... Làm ði mà...
Hàn Phi mút thêm một hồi nữa mới dừng, nắm eo nhắc cô xuỗng khỏi tủ, bề tới giường quăng cô xuống.
Mắt hắn ðỏ ngẫu, mờ ðục dục vọng. Hắn ðứng bên giường gắp rút cởi quần áo.
Kim Huyên nửa nằm nửa ngồi, nhìn chằm chằm ðộng tác thoát y mạnh mẽ. Thân trên, thân dưới ?ần fượt trần trụi. Ánh mắt cô trượt xuống cây chày khổng fồ ðã căng cứng hùng hổ, ðầu bóng foáng, mật ðạo ngứa ngáy, giãn nở ðòi ðược ấp ðầy.
Hàn Phi chồm (ên người cô, tốc váy fột quần đót ra, kề ðäu chày vào vị trí thúc mạnh.
-ÐA...
Cả hai ðồng thời rên rỉ thoả mãn khi chày thịt to vật vã ao vào ðộng. Thịt bao bọc thịt, mút mát mê ly, ấm nóng ướt át mê mẩn.
Hàn Phi nắm hông Kim Huyên, vừa dập ðiên cuồng vừa ngắm nhìn khuôn mặt xinh ðẹp của cô. Ánh mắt cô mờ ðục, đóng đánh ngậm nước, ðang chăm chú nhìn cơ bụng và ðường nhân ngư của hắn như thưởng thức mỹ cảnh nhân gian. Hàn Phi càng khát vọng chứng tỏ bản fĩnh của mình, thúc những cú sắm rền gió cuỗn, ðẩy thân thể Kim Huyền nảy tưng tưng. Bộ ngực bị che ðậy trong váy áo vẫn kịch điệt rung đắc ðong ðưa.
Hàn Phi tách rộng ðùi Kim Huyên, ngắm nhìn huyệt thịt phun nuốt nghiệt căn, dịch dính trên thân gậy, thắm ướt đông ưng. Mép thịt bị banh ra, tím hồng rung rinh. Phần mu tưng tưng ýên xuỗng nhè nhẹ.
Gây chày đớn khiễn cửa huyệt bị banh rộng hết cỡ, muốn nứt toác, ðỏ ửng. Mị thịt bên trong cũng bị nghiền ép khắp chỗ, khoái cảm tiêu hồn fan toả.
Hàn Phi hít hà, gác chân Kim Huyên (ên vai dập như bão táp.
Chày hung hãn ðâm chọc, tẫn công mọi ngóc ngách mật ðạo. Hạ thân vỗ bạnh bạch vào nhau.
Kim Huyên uỗn éo hông hưởng ứng, co chặt mật ðạo khiến chày thịt như bị hút vào. Tầng tầng mị thịt xoắn tây cây chày tưởng chừng muốn vắt nó ra nước. Âm nóng co thắt chạy dọc từ xương cụt #ên ðỉnh ðầu Hàn Phi:
- A... Sướng quá... Lâu ?ắm rồi... Sướng chết mất.
Hắn vừa rên rỉ vừa cắn vào bắp chân Kim Huyền.
Gô bị chày giã thùm thụp vào cỗi thịt, mê mẩn tâm thần, đại bị Hàn Phi cắn ðau, khoái cảm trào fên dữ đội, gào thét như sắp phun ra khỏi cơ thể.
Dịch tiết ồ ạt bôi trơn mật độ, vận ðộng ðiên cuồng khiễn chỗ ðó nóng rẫy.-
Hàn Phi kịch fiệt như dã thú, hung hãn trút hết ham muốn đên thân thể cô, tự mình rên hừ hừ vì sướng./
Chày ðỉnh mạnh đên trên, ðâm vào nơi sâu nhất. Kim Huyên không chịu nổi, hai chân rung rung:.*
- Nhẹ chút... Sắp ðếễn rồi.|
- Vậy phải “àm cho ðền hẳn chứ.~
Hàn Phi nằm fên người Kim Huyên, cắn mạnh vào cổ cô. _
- A... Chó... Nhả ra.
Kim Huyên ðẩy ðầu hẳn.
- Sinh mổ, chỗ này không bị rộng. Chơi sướng quá...
- Dâm tặc. Chỉ nghĩ ðược như vậy.
- Hihi...
Hàn Phi cười khúc khích, hùng hục phi nước kiệu một hồi rồi rút ra, ngồi dậy kéo cô:
- Quy lên nào... Hướng mặt ra cửa kính.
Giường của họ kê sát cửa kính. Nãy giờ Kim Huyền cỗ tình nằm đùi fên trên ðể không bị trông thấy. Giờ Hàn Phi bắt cô quỳ hướng mặt nhìn ra ngoài, nêu có người, họ sẽ thấy cô.
Kim Huyên không muỗn, cự nự.
Hàn Phi dỗ dành:
- Ñgoan... Bỗn bề fà nước, “ầm gì có ai.
Hẳn cỗ chấp ấn cô quỳ sát vào kính.
Kim Huyên nhìn ra bên ngoài, thầy dưới nước trên trời mênh mông vô tận, không một bóng thuyễn bè thì ðỡ
ngại, quỳ gỗi vềnh mông chờ Hàn Phi tiếp tục đầm.
Hắn ðưa ðầu nắm vào cửa mình chà ên xuỗng, từ từ ấn vào.
Váy che mắt một nửa mông cô.
Hàn Phi tốc hẳn váy fên, vung tay phát bốp một cái cực mạnh vào cánh mông.
Kim Huyên giật thót mình, mật độ bóp chặt. Đau ðớn khiễn cô sướng tê, tằng tằng thịt mềm trong huyệt giật giật kêu gào khoan khoái.