Chương 129: 18+
Hàn Phi thúc một hồi, ðể Kim Huyên quen dần với chuyện ðỗi diện tẫm kính thì cởi váy của cô ra.
- Đừng... - Kim Huyên phản ðỗi, giữ đại.
Hắn không nghe, cưỡng chế cởi, thì thầm:
- Có ai ðâu... Gởi ra. Dù có thuyền chạy ngang cũng không thẫy gì.
Kim Huyên chống không đại sức hắn, bị hắn đột váy. Cô trần trụi nằm rạp xuống giường, cả người ðỏ ứng xấu hổ.
Đã đàm tình ban ngày sáng trưng rồi còn nằm kế bên cửa kính nhìn thẳng ra biển thông thông. Không có người thì không có người, vẫn ớn chết ði ðược.
Chẳng thà ban ðêm, xung quanh tôi om không nói...
Hàn Phi nhắc Kim Huyên dậy:
- Quỳ gỗi cao đên... Áp người đên kính.
- Không mà... Đừng... Xấu hổ făm.
- Không có ai ðâu.
Hàn Phi xoa nắn, hít hà, ôm phía sau ép cô ýên kính.
Mặt, và bụng Kim Huyên bị hẳn ấn chặt vào kính, mát fạnh. Thân thể hẳn dán vào ưng cô, hai tay úp lên ngực xoa nắn, vê mạnh ðầu ngực.
Đau ðớn đàm Kim Huyên sướng hơn, hít hà.
Hàn Phi ấn cự vật vào mật ðạo, thúc fên. Khoái cảm tiếp diễn, hoà cùng ðau nhói nơi ðầu ngực khiễn cô rên rỉ, thở gấp.
Hơi thở phả ra ðọng chút hơi nước mờ mờ.
Hai tay Kim Huyền áp fên kính, mắt điếc bên ngoài.
Sợ bị nhìn thấy, ðau và sướng cùng £úc công kích, khoái cảm dâng dữ dội hơn bao giờ hết. Dịch tiết dầm dễ nhỏ fách tách xuỗng øa giường. Cự vật như cái bơm hung hãn ra vào không ngừng nghỉ, thân thể
Kim Huyên bị ðẩy fên xuống nhịp nhàng. Khi Hàn Phi buông tay khỏi ngực, ðầu ngực trực tiếp cọ vào kính đạnh, cảm giác tê tê ngứa ngứa sung sướng vụng trộm rất /ạ đùng.
Mật ðộng vì thế càng co bóp mãnh (điệt.
- A... bóp chặt quá... Đại ưng về tổ rồi... Tuong tổ ẫm quá, mút thân ưng, sướng chết mất... Đầu ưng chui vào ðệm thịt mềm mịn... a... ướt quá, trơn... thoải mái...
-Imỗi.
Hàn Phi cười khúc khích, cắn vào gáy Kim Huyên khiễn cô rít một tiếng, rùng mình. Mật ðạo gắt gao siết cự vật không buông:
- Đúng rồi... Sướng không? Banh rộng chân một chút, cong mông đên... Sướng không?
- Hỏi thừa...
- Hi hi... Mẫy tháng không fàm, cảm giác thế nào?
Hắn thúc nhanh mạnh, ngực vào bụng Kim Huyên cọ kít kít vào kính, không thoải mái.
Cô tách người khỏi kính, fùi về phía sau khiến Hàn Phi cũng phải quỳ fùi theo. Mông cô cong (ên, trán
tựa vào kính, hai tay chỗng đàm ðiểm tựa.
Hàn Phi hít hà, ðưa tay về phía trước tóm hạt ê véo mạnh:
- Cảm giác thế nào? Bị ðại ưng khổng fð 18 cm chui vào ðộng... Thư thái không?
Kim Huyên thở hồn hển, nhất ðịnh không nói.
Hàn Phi vê vê hạt fê, về cả ðầu ngực, đực tay rất mạnh.
- Đau quá... ðửng về nữa...
Kim Huyên giữ tay hắn, hắn buông hạt đê nhưng ðưa hai ngón trượt theo hai mép thịt, banh ðộng thịt ra.
Cảm giác căng tức tẫn công.
- Đủ rồi... banh đàm gì. Buông tay.
- Lắc hông ði.
Hàn Phi thúc bạch bạch hai cái cực mạnh. Kim Huyên bị chúi ðầu, có cảm tưởng nếu mình không chỗng tay thủ thế sẽ dán vào kính bẹp dúm.
Hạ thân hắn ðánh phành phạch phía sau, ðại ưng fao ra fao vào nghiền nát ðộng thịt, cảm tưởng mồng cô cũng sắp bị va chạm nát fuôn. Giờ còn bắt đắc hông, ýà đắc thê nào?
Kim Huyên cỗ nhún nhảy fên xuống phối hợp.
- Đúng rồi... “ắc mạnh đên... Sẽ thúc mạnh hơn, sâu hơn... A... Đầu ưng chạm vào chỗ nào rồi... mềm quá... Âm. Em đại ra nước nữa hả? Dâm... Nói muốn anh chơi ði...
- Mau nói. Nếu không anh dừng đại...
Kim Huyên không nói, Hàn Phi thực sự ngừng.
Gô khó chịu, fắc đắc mông:
- Tiếp ði...
- Tiếp cái gì? - Hắn cười ngả ngớn, gặm gáy trắng nõn nà. - Mềm quá... Gáy cũng mềm, thích thật.
- Làm tiếp ði. Nhanh không con dậy.
- Làm gì?
Kim Huyền quay đại, oán hận trừng Hàn Phi.
Hắn cười tà, fiễm mặt cô:
- Bé con hư hỏng. Phải phạt.-
Tay hắn giữ chặt hông cô, rút cự vật ra gần hết, thúc cật đực. Cự vật “ao vào mật ðạo, ðâm tới nơi sâu nhất./
- Á... Sâu quá... Đừng... *
- Đừng cái øì? Đừng chơi em hả? Đừng ra vào fỗ nhỏ hư hỏng này? Đừng dập em nảy tưng tưng?.|
- Câm miệng... Thô tục.~
- Hihi.....
Hắn cười khùng khục, thúc ðiên cuồng một hồi rồi rút ra, ðứng dậy, kéo Kim Huyên ðứng theo.
- Không. Người ta nhìn thấy mất...
Hàn Phi không ðể vào tai, cưỡng chế Kim Huyên ðứng trên giường, thân thể phô bày hoàn toàn trước tắm kính. Giờ nều có thuyền ði ngang, người trên thuyền sẽ nhìn thấy bộ dạng đoã fồ của cô.
Kim Huyên chỗng tay fên kính, vặn vẹo muốn trỗn nhưng Hàn Phi ôm chặt phía sau, nhét cự vật vào, nắm gáy cô ẫn mặt vào kính:
- Bé con... Đừng cưỡng... Càng cưỡng càng sướng.
Hắn thúc như ðiên, vỗ chát chát vào mông cô.
- Đau. Tên khốn... Lão già chết tiệt.
Hàn Phi cười khẳng khặc khoái chí, bóp chặt hông Kim Huyên kéo đùi về phía sau.
Cô cong mông, uỗn ưng, chỗng tay trên kính. Hắn ở phía sau vừa thúc hung hãn, giã phập phập cuồng loạn, vừa vỗ điên hồi vào mông cô:
- Để lão già chơi cho em bắn ra... Đau không?
Kim Huyên càng kêu ðau Hàn Phi càng ðánh mạnh, £ực dồn xuống hạ thân như máy, va chạm xóc nảy nghiêng trời đệch ðất.