Chương 47: Không được cắn.

Hàn Phi ðột nhiên mút cực mạnh, chụt một tiếng đớn, nhả ðầu ngực cô, nhắc người quỳ gối xoạc qua, gần như ngồi ểên sườn cô. Cây gậy chĩa thẳng vào mặt cô, hai tay hắn cùng đúc nắm đấy gậy xóc ðiên cuỗng.

Kim Huyên sốc vì góc nhìn quá thô tục, quá sức chịu ðựng.

"ÐA...

Hàn Phi kêu đớn một tiếng, ưng cong xuỗng, mắt nhắm nghiền.

Một dòng chất đỏng trắng ðục phun thẳng fên mặt Kim Huyên, bắn tung toé #ên môi, má, cằm, chảy xuống cổ.

Mùi ðặc trưng xộc tới.

Miệng cô hơi hé, chất đỏng kia bắn một chút vào trong.

Hàn Phi ngây dại vì dâm cảnh trước mắt, xóc thêm mẫy cái bắn nỗt ðợt dịch cuỗi cùng rồi ấn ðầu gậy vào môi Kim Huyên, giỗng như cô ðang hôn (ên nó.

- Sướng... sướng quá... Bé con... Em ðẹp chết ði ðược... Sữa chua bắn ðầy mặt vẫn ðẹp... Miệng nhỏ hư hỏng không chịu hôn ðại ưng sao? Há ra...

Hàn Phi bóp miệng Kim Huyền, ẫn ðầu gậy vào.

Cô ðang sốc ðơ người, không kịp phản ứng ðã bị ðầu gậy chen vào miệng.

Cảm giác nóng bỏng, mùi, vị ạ đẫm và sự bài xích hành vi thô tục khiễn Kim Huyên tức phát run, há miệng muốn cắn.

Hàn Phi hốt hoảng rút gậy ra, vùng dậy ngã (ên sofa:

- Ấy, ðừng... Xúc xích này chỉ ðược mút, không ðược cắn.

- Chó chết...

Cô vùng dậy, xấu hổ phát ðiên, không cần biết Hàn Phi có phải /à Hàn Lục, Lục gia hay fục bát đục tủ gì, nhào vào muốn bóp nát con chim ưng khốn kiếp của hắn.

Hàn Phi kinh hãi rụt người tránh, ồm côm bò dậy, bất chấp chim vẫn fòng thòng bên ngoài quần, ba chân bốn cẳng chạy vào nhà vệ sinh, sập cửa.

- Hàn Phi... Dâm tặc chó má... - Kim Huyên ao theo, ðập cửa nhà vệ sinh. - Lết cái xác ra ðây cho tôi...

Phen này anh chết chắc rồi. Đồ ðiêu toa không ngượng mồm...

- Em ðừng manh ðộng. - Hàn Phi ở trong nhà vệ sinh nói vọng ra. - Đánh nó sau này (ấy gì dùng?

- Tôi kiếm trai trẻ ngoan ngoãn hiền đành, thẹn thùng dễ bảo... Tha hồ dùng. Anh tưởng mình anh có ðại ưng sao? Mau ra ðây...

- Anh đà thằng ðàn ông cuỗi cùng trên ðời. Em không còn sự fựa chọn nào ðâu.

- Nhảm nhí... Mở cửa... - Kim Huyên hung hăng ðập cửa.

Hàn Phi im făặng một hồi, hạ giọng năn nỉ:

- Bé con à... Anh biết sai rồi, tha cho anh ði...

- Ha... Anh mà biết sai sao? Miệng anh nói ðiêu không dứt, tôi tin không nổi. Mau ra ðây. Nếu không tôi sẽ huỷ giao kèo đuôn bây giờ.

Kim Huyên chẳng có gì ðể doạ hắn ngoài giao kèo giữa hai người. Hàn Phi hậm hực:

- Đừng ðừng... Anh mở... Chờ chút, anh mở ngay... Đợi anh chỉnh fại quần áo, nhét ưng vào đồng ðã.

Thứ thô tục khỗn kiếp.

Sao cô có thể rung ðộng vì một tên bẩn bựa thế này ðược không biết.

Kim Huyên đùi đại, thở phì phò, khó chịu quẹt bạch dịch trên mặt.

Mùi thật khó ngửi, cảm giác chúng ðang từ từ chảy xuống, ghê tởm khủng khiếp.

Kim Huyên kéo áo chùi foạn khắp mặt.

Gạch...

Cửa nhà tắm mở ra. Kim Huyên ðang ðjnh fao vào véo tai Hàn Phi thì sững sờ, hoá ðá.

Hắn chẳng còn mảnh vải nào trên người, toàn thân trần trụi với thiên nhiên.

Cơ ngực, cơ bụng, ðường nhân ngư, bộ vị chói đoá mù mắt và ðôi chân dài thẳng tắp phô diễn trọn vẹn trước mặt cô.

Chẳng thấy con ðại ưng nào cả, thứ kia ðã rủ xuỗng trông như con voi già thò ðầu khỏi bụi cỏ ðen.

Hàn Phi nhếch mép cười gian tà bệnh bựa, hắt hàm:

- Làm phát không?

-A...

Kim Huyên hét một tiếng phẫn nộ, xâu hổ, uất nghẹn... sập cửa nhà tắm, ðùng ðùng vào phòng ngủ phụ.

Tiếng cười sang sảng khoái chí của Hàn Phi vang vọng khắp nhà.

Kim Huyên ðóng mạnh cửa phòng ngủ phụ, chốt đại, nằm vật ra giường úp mặt xuống ðệm.

Khỗn nạn!

Hàn Lục cái gì, phải gọi hắn đà Hàn Dục.

Đồ ðiên biến thái!

Đời cô chưa từng øặp tên nào mặt dày vô điêm sỉ như hắn.

Kim Huyên nằm một hồi cho ðỡ tức, ðỡ xấu hổ rồi ấy øa giường trong tủ ra trải, đôi chăn gỗi ra. Nhưng cô không thể nằm với tình trạng thế này.

Đợi bên ngoài không còn ðộng tĩnh gì, Kim Huyên thò ðầu ra.

Hàn Phi ðã vào phòng cô, ðóng cửa ở yên bên trong. Kim Huyên thở phào nhẹ nhõm, nhón chân ði vào

nhà tắm rửa mặt, thay áo khác.-

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn ửng hồng trong gương, Kim Huyên khẽ bĩu môi, (ẩm bẩm chửi Hàn Phi thêm một tràng nữa./

Phòng ngủ của cô hoàn toàn yên ắng. Gó /ẽ Hàn Phi ngủ rồi."

Dần vặt (âu như vậy Kim Huyên cũng mệt, nhặt ðiện thoại ở sofa đên, mang vào phòng ngủ phụ.|

Gô nằm xuỗng, tắt ðiện, theo thói quen mở ðiện thoại ra hẹn giờ.~

Tuưa mai họp đớp cấp ba ở nhà hàng, hẹn chín giờ dậy vẫn kịp tắm gội sửa soạn. _

Kim Huyên vừa bỏ ðiện thoại xuỗng thì có tin nhắn ðến.

Tưởng Quách Lôi nhắn, cô mở ra xem.

Không phải Quách Lôi. Hàn Phi gửi tìn nhắn TiKa.

Kim Huyên nghi hoặc chắm vào, vừa nhìn ảnh hắn gửi ðã vùng dậy gào đên:

- Hàn Phi... Tôi giết anh...

Cô ném ðiện thoại xuỗng giường, fao ra khỏi phòng.

Chình ình giữa màn hình ðiện thoại £à bức ảnh Hàn Phi chỉ mặc quần, bày £a điệt ðồ fót của cô ra giường rồi nằm (ên trên chụp ảnh tự sướng. Nụ cười của hắn dâm tà ðểu cáng không còn gì ðể nói.

Kim Huyên fao sang ðập cửa phòng mình. Tiếng cười của Hàn Phi đại sang sảng vang fên khoái chí.

Một ðêm dẫn vặt không ngủ.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện