Kanou :" Tớ thật sự ! Thật sự muốn cậu biết thân phận của mình lắm. Nhưng lại không đủ can đảm để nói ra. Tại sao ? Ngày hôm đó mình lại khao khát có được sức mạnh và thù hận chứ ? Vì nó. Mình đã mất tất cả..."

*Đây là ký ức của Kanou nhớ lại*

Khụ khụ...- Một cái ho ra máu.

_Hehe hé. Để tao xem mày còn dám mạnh miệng nữa không đây._

Kanou : Tại sao chứ ? Các người đã giết bà cụ đó. Bà ấy trả làm gì sai cả ! Bây giờ tôi muốn tố cáo các người ! Không được sao !!! *Hắn nắm cổ áo cậu và kéo lên*

_Nực cười làm sao ! Mày định tố cáo bọn tao sao ? Với sức của mày ư ? HAHAHA !!!, mày thì làm được gì ? Đó giờ tao thấy mày toàn dựa hơi cái con nhỏ hay đi chung mày thôi.

Kanou :"Mình dựa hơi sao ???"

_Đồ kém cỏi yếu ớt._

Hắn quăng cậu ra một góc, cả đám tiến lại gần. Đập cho Kanou sắp chết. Chúng bỏ đi.

Kanou :"Ta thật vô dụng mà. Người bị chết oan mà không giúp được. Là con người mà lại bị con người bắt nạt !"

Các hạt mưa bắt đầu rơi lã chã xuống mặt đất. Máu hòa vào dòng nước như đã cuốn trôi đi nỗi nhục nhã.

??? : Một tên yếu kém đang ngồi cản đường đi của ta.

Kanou : Ông là ai vậy ? - Ngẩn đầu lên với khuôn mặt thê thảm.

??? : Ngươi lấy tư cách gì để nói chuyện với ta ? Thứ tép riu nhà ngươi.

Kanou : Tại sao ? Tôi !!! Ai cũng nói.

??? : Vậy ngươi có muốn theo bọn ta không ? Tham vọng, Quyền lực. Tất cả là của ngươi. Những kẻ bắt nạt ngươi, đều sẽ chết !

Kanou : Tôi...

??? : Nếu muốn cả đời sống trong nhục nhã thì cứ việc.

Kanou : Tôi sẽ theo ngài.

??? : Hừm. Nhân tiện ta là Aleister.

Kanou : ...Vâng...

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện