“Lâm Bất Nhiễm, em mang thai rồi đúng không? Ai cho em mang thai, chết tiệt, có phải em còn muôn sinh hạ đứa bé này hay không?”
Lâm Bát Nhiễm lạnh lùng nhìn hắn chăm chằm: “Tôi làm sao mang thai, ai cho tôi mang thai, không ai rõ hơn anhl Khi tôi biết mình mang thai con anh, tôi đã muốn phá nó trước tiên, tôi căn bản không muôn sinh hạ đứa bé của anh!"
Cô nói cái gì? Phản ứng đầu tiên sau khi cô biết mình mang thai chính là muốn giết con hắn?
Người phụ nữ muốn sinh con cho hắn rôi nhờ đó nâng cao địa vị của mình hắn đã thấy nhiều rỘI, nhưng hắn vẫn lần đầu tiên nhìn thấy loại kỳ lạ như GỐI Trương Hàn tức đến bật cười: “Được, vậy chúng ta thực sự là không mưu mà hợp, em không. muôn sinh con tôi, tôi cũng không muôn em sinh, tôi đã sai người làm một chén thuốc sây thai, lát nữa em hãy ngoan ngoãn uống vào”
Hắn sai người làm thuốc sẩy thai?
Lâm Bắt Nhiễm biết hắn nhát định sẽ giết đứa bé này, nhưng không nghĩ đết ộ của hắn nhanh như vậy. “Không muốn, tôi không muốn uống”
Lâm Bất Nhiễm từ chối.
Trương Hàn nhanh ¡ chóng câu môi nở nụ cười, ban nãy cô luôn miệng nói muốn phá thai, giò nghe thuốc sảy thai sắp tới, lại nói không muốn uống, chẳng phải ' hăn đã thử ra lời thật lòng của cô rồi?
Cô căn bản không muốn phá con hắn, cô vẫn hy vọng có thể sinh hạ con hắn.
Loại nhận thức này làm cho tâm trạng Trương, Hàn không hiểu sao khá hơn: “Lâm Bất Nhiễm, em không cảm thấy †ự vả mặt mình sao?”
“Ban đâu tôi muôn phá thai, thể nhưng, đứa bé này cũng là của tôi, nó không làm gì sai cả, nó chỉ là một sinh mệnh nhỏ vô tội, tôi không muốn uống thuốc sấy thai, Trương Hàn, anh thả tôi đi đi! Tôi sẽ mang theo đứa bé cút đi thật xa, như vậy sẽ không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng với cuộc sông của anh”
Trương Hàn đã cảm thấy cô khẩu thị tâm phi, rõ ràng không muôn giết con hắn còn mượn một đồng cớ lớn, hẳn nhướng mày nói: “Em nói là nói như vậy, tôi làm sao. biết em sinh xong có tới quây rôi tôi hay không, tôi không hy vọng vài năm sau mình lại có một đứa cọn riêng trở về tranh đoạt gia sản, vận là giết nó cho xong hết mọi chuyện”
“Không muốn” Lâm Bất Nhiễm nhanh chóng đặt tay nhỏ bé ở trên bụng, mình: “Trương Hàn, anh đừng giêt con tôi”
Lúc này cửa phòng bị đầy ra, người làm nữ bưng một chén nước thuộc đen thùi lùi đi đến: “chủ nhân, thuốc ngài muôn đã có rôi.”
Thuốc sảy thai đã tới, con ngươi Lâm Bất Nhiễm đột nhiên co rút, tay chân lạnh băng, cô muốn chạy khỏi nơi này, cô không muôn bát luận kẻ nào thương tốn con cô.
Trương Hàn vươn tay nhận lầy nước thuốc: “Lậm Bất Nhiễm, há miệng, uồng thuốc vào, bác sĩ nói thai còn nhỏ, thương tổn cũng sẽ ít”
Lâm Bát Nhiễm lui về phía Sau, vừa lui vừa lắc đầu: “Tôi không muôn, tôi đã nói tôi không muôn uông, Trương Hàn, anh làm ơn có chút nhân tính được không, anh đến tột cùng còn muôn bức tôi đên mức nào?”
“Cuộc đời tôi cũng bị anh hủy, Nhiễm Nhiễm kia cho dù tót, tình yêu của hai người có cảm động thì cũng đâu liên quan tới tôi, tại sao anh lại muốn hủy diệt cuộc sống vồn êm đẹp của tôi, tôi không học đại học đàng hoàng, chân bị anh chặt, thân thể bị anh dẫn vặt, tôi thoát đi lại bị anh bắt đã trở về, vẫn bị nhốt ở trong nhà tù này, hiện tại lại hoài thai, cuộc sông của tôi đã hỏng bét”
“Tôi cũng không muốn đứa bé này, nhưng bây giờ tôi không bỏ được, đứa bé này cũng là của anh, anh không thể thả cho chúng tôi một con đường sông sao?”
“Đến tột cùng muốn tôi cầu anh thé nào anh mới bằng lòng buông tha tôi, muốn tôi quỳ xuông sao, được thôi, tôi hiện tại liền quỳ xuống cho anh. : Bịch.
Lâm Bắt Nhiễm trực tiếp quỳ trên thảm: “Trương Hàn, van anh, cầu anh hãy tha cho tôi và đứa bé! Tiếp tục như vậy nữa tôi sẽ thở không được, tội c cảm giác mình sắp bị anh bức điên rôi.
Lâm Bát Nhiễm lạnh lùng nhìn hắn chăm chằm: “Tôi làm sao mang thai, ai cho tôi mang thai, không ai rõ hơn anhl Khi tôi biết mình mang thai con anh, tôi đã muốn phá nó trước tiên, tôi căn bản không muôn sinh hạ đứa bé của anh!"
Cô nói cái gì? Phản ứng đầu tiên sau khi cô biết mình mang thai chính là muốn giết con hắn?
Người phụ nữ muốn sinh con cho hắn rôi nhờ đó nâng cao địa vị của mình hắn đã thấy nhiều rỘI, nhưng hắn vẫn lần đầu tiên nhìn thấy loại kỳ lạ như GỐI Trương Hàn tức đến bật cười: “Được, vậy chúng ta thực sự là không mưu mà hợp, em không. muôn sinh con tôi, tôi cũng không muôn em sinh, tôi đã sai người làm một chén thuốc sây thai, lát nữa em hãy ngoan ngoãn uống vào”
Hắn sai người làm thuốc sẩy thai?
Lâm Bắt Nhiễm biết hắn nhát định sẽ giết đứa bé này, nhưng không nghĩ đết ộ của hắn nhanh như vậy. “Không muốn, tôi không muốn uống”
Lâm Bất Nhiễm từ chối.
Trương Hàn nhanh ¡ chóng câu môi nở nụ cười, ban nãy cô luôn miệng nói muốn phá thai, giò nghe thuốc sảy thai sắp tới, lại nói không muốn uống, chẳng phải ' hăn đã thử ra lời thật lòng của cô rồi?
Cô căn bản không muốn phá con hắn, cô vẫn hy vọng có thể sinh hạ con hắn.
Loại nhận thức này làm cho tâm trạng Trương, Hàn không hiểu sao khá hơn: “Lâm Bất Nhiễm, em không cảm thấy †ự vả mặt mình sao?”
“Ban đâu tôi muôn phá thai, thể nhưng, đứa bé này cũng là của tôi, nó không làm gì sai cả, nó chỉ là một sinh mệnh nhỏ vô tội, tôi không muốn uống thuốc sấy thai, Trương Hàn, anh thả tôi đi đi! Tôi sẽ mang theo đứa bé cút đi thật xa, như vậy sẽ không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng với cuộc sông của anh”
Trương Hàn đã cảm thấy cô khẩu thị tâm phi, rõ ràng không muôn giết con hắn còn mượn một đồng cớ lớn, hẳn nhướng mày nói: “Em nói là nói như vậy, tôi làm sao. biết em sinh xong có tới quây rôi tôi hay không, tôi không hy vọng vài năm sau mình lại có một đứa cọn riêng trở về tranh đoạt gia sản, vận là giết nó cho xong hết mọi chuyện”
“Không muốn” Lâm Bất Nhiễm nhanh chóng đặt tay nhỏ bé ở trên bụng, mình: “Trương Hàn, anh đừng giêt con tôi”
Lúc này cửa phòng bị đầy ra, người làm nữ bưng một chén nước thuộc đen thùi lùi đi đến: “chủ nhân, thuốc ngài muôn đã có rôi.”
Thuốc sảy thai đã tới, con ngươi Lâm Bất Nhiễm đột nhiên co rút, tay chân lạnh băng, cô muốn chạy khỏi nơi này, cô không muôn bát luận kẻ nào thương tốn con cô.
Trương Hàn vươn tay nhận lầy nước thuốc: “Lậm Bất Nhiễm, há miệng, uồng thuốc vào, bác sĩ nói thai còn nhỏ, thương tổn cũng sẽ ít”
Lâm Bát Nhiễm lui về phía Sau, vừa lui vừa lắc đầu: “Tôi không muôn, tôi đã nói tôi không muôn uông, Trương Hàn, anh làm ơn có chút nhân tính được không, anh đến tột cùng còn muôn bức tôi đên mức nào?”
“Cuộc đời tôi cũng bị anh hủy, Nhiễm Nhiễm kia cho dù tót, tình yêu của hai người có cảm động thì cũng đâu liên quan tới tôi, tại sao anh lại muốn hủy diệt cuộc sống vồn êm đẹp của tôi, tôi không học đại học đàng hoàng, chân bị anh chặt, thân thể bị anh dẫn vặt, tôi thoát đi lại bị anh bắt đã trở về, vẫn bị nhốt ở trong nhà tù này, hiện tại lại hoài thai, cuộc sông của tôi đã hỏng bét”
“Tôi cũng không muốn đứa bé này, nhưng bây giờ tôi không bỏ được, đứa bé này cũng là của anh, anh không thể thả cho chúng tôi một con đường sông sao?”
“Đến tột cùng muốn tôi cầu anh thé nào anh mới bằng lòng buông tha tôi, muốn tôi quỳ xuông sao, được thôi, tôi hiện tại liền quỳ xuống cho anh. : Bịch.
Lâm Bắt Nhiễm trực tiếp quỳ trên thảm: “Trương Hàn, van anh, cầu anh hãy tha cho tôi và đứa bé! Tiếp tục như vậy nữa tôi sẽ thở không được, tội c cảm giác mình sắp bị anh bức điên rôi.
Danh sách chương