Sắc mặt của Quốc công phu nhân và Phong Di Ninh lập tức trở nên kì lạ.

Nha đầu này, thế mà lại chủ động nhắc đến ý tưởng kia!
Ngược lại là Phong Dụ Hoa, vừa rồi bởi vì Sở Khuynh Ca nói xấu Sở Vi Vân, trong lòng có chút không vui.

Dù sao, mẹ của Sở Vi Vân là Nam Tinh, là bạn vào sinh ra tử với nàng ấy!
Nhưng lúc này, Sở Khuynh Ca lại mang vẻ ngạo nghễ, ánh mắt lạnh lùng nhưng lại có chút hờ hững, khiến nàng ấy gợi lên một chút hoài niệm khó hiểu.

Cũng không biết tại sao nha đầu này lại giống Nam Tinh đến thế!
Trong lòng có chút xót xa ẩn sâu.

Đam Mỹ H Văn
Phong Di Ninh sửng sốt một lúc lâu, mới phản ứng lại được: “Bây, bây giờ tất cả mọi người đã biết, Thế tử gia và Quận chúa…”
Nha đầu này, hành xử không hề theo lối mòn, khiến nàng ta cũng không đỡ nổi.


Lúc này nói chuyện của Phong Ly Dạ và Quận chúa, tại sao lại thấy có chút… có lỗi với người ta?
Ý niệm này, cũng chỉ lóe lên trong đầu Phong Di Ninh một cái rồi biến mất.

Đọc tiếp tại TАмliπh247.

me nhé!
Nàng ta nhanh chóng thu lại suy nghĩ tốt tính, ra vẻ lạnh lùng: “Công chúa, thanh danh của một cô nương là vô cùng quan trọng, nhất là, Quận chúa cũng là một nửa con gái được hoàng gia thân phong.


“Được.

” Sở Khuynh Ca gật đầu.

Được?
Lời này là có ý gì? Nàng đồng ý?
Phong Di Ninh và Quốc công phu nhân, thậm chí cả dì Lan cũng đều nhìn chằm chằm.

Sự việc thuận lợi như thế? Bọn họ còn chuẩn bị rất nhiều lời nói nữa!
Một ít là khuyên nàng, một ít là uy hiếp, một ít là dụ dỗ.

Làm sao mà, một câu cũng chưa phát huy được tác dụng?
Chỉ có Phong Dụ Hoa, yên lặng nhìn tiểu nha đầu trước mắt, vẻ mặt mong chờ.

Đúng, chính là mong chờ!
Bởi vì nàng ấy biết, nha đầu có ánh mắt như Nam Tinh, tuyệt đối không phải loại cô nương phục tùng!
Quả nhiên, mời tiếp theo của Sở Khuynh Ca, triệt để khiến tất cả mọi người ở đây rúng động: “Chỉ cần Thế tử tự mình viết thư bỏ bổn Công chúa, ngài ấy cưới ai, không liên quan đến bổn Công chúa.



“Ngươi!” Quốc công phu nhân sau khi rúng động, lập tức vỗ một chưởng lên tay cầm ghế.

“Trong lòng ngươi đã xác định, không cho Vi Vân vào cửa? Nàng ta cũng là một nửa nữ nhi hoàng gia như ngươi, bây giờ chuyện với Ly Dạ đã bị truyền xôn xao khắp nơi, nàng ta không gả cho Ly Dạ, về sau phải sống thế nào?”
“Nàng ta sống hay không liên quan gì đến ta?”
Sở Khuynh Ca cười lạnh: “Muốn ta cùng hầu chung chồng với nàng ta, ta không làm được, chi bằng cứ bảo Thế tử gia bỏ ta đi.


Nàng quay người, không muốn nhiều lời với bọn họ nữa.

“Thư bỏ vợ này, chỉ cần Thế tử gia chịu viết, bổn Công chúa tuyệt đối sẽ không dây dưa!”
Nàng cứ thế mà đi, lúc đến lãnh ngạo, lúc đi tuyệt tình.

Tuyệt đối không hầu chung chồng với nữ tử khác!
Phong Dụ Hoa suýt chút đã vô tay khen hay.

Nhưng thấy tỷ tỷ và mẫu thân mình đã giận sôi lên, suýt chút muốn hộc máu, nếu lúc này nàng ấy thể hiện ra mình tán thưởng Cửu Công chúa, mẫu thân có sai người đánh chết nàng ấy không?
Haiz, làm người thật là khó.

“Mẹ, tính tình của Cửu Công chúa này, cương liệt như thế, chuyện này phải làm thế nào đây?”

Mặc dù đã đoán được, Cửu Công chúa nhất định sẽ không dễ dàng thỏa hiệp, nhưng không ngờ rằng, nàng sẽ trực tiếp nói ra việc ly hôn.

Chuyện này thật sự là nằm ngoài dự liệu, nàng thật không sợ Ly Dạ không muốn nàng nữa?
“Vi Vân đã là người của Phong gia chúng ta, mẫu thân nàng ta lại có ơn với Phong gia, cho dù thế nào, Phong gia cũng quyết không bạc đãi nàng ta.


Quốc công phu nhân nhìn ngoài cổng, đã sớm không còn bóng dáng của Sở Khuynh Ca.

Bà ta nhíu mày lại, sau khi trầm ngâm một lát, mới lạnh lùng nói: “Đã nàng ta đồng ý ly hôn, vậy thì tìm một cái cớ thích hợp, bảo Ly Dạ bỏ mối hôn sự này!”
Chỉ là một Công chúa, bà ta không để vào mắt!
Chỉ cần lý do thỏa đáng, đừng nói là một Công chúa, Hoàng Đế và Thái hậu cũng không thể nói được gì.

Là Cửu Công chúa nói, chỉ cần Thế tử gia chủ động ly hôn, nàng sẽ ly hôn!
Chỉ mong, nàng có thể nói được làm được!.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện