Phong Tảo hiện tại đã quen với xưng hô của Gia với Cửu Công chúa, nữ nhân kia.

Hắn ta nói: “Vừa rồi đã sai người nghe ngóng, trước buổi trưa, phu nhân mời Cửu Công chúa đến sảnh phụ ở đại viện, không biết đã nói gì.


“Tổ mẫu tìm nàng?” gương mặt lạnh lùng theo thói quen của Phong Ly Dạ, có thêm vài tia tình cảm phức tạp.

Phong Tảo nhìn không hiểu, cũng không biết Thế tử gia đang nghĩ gì.

Hắn ta chỉ có thể bẩm báo chi tiết: “Vâng, ở đó ngoại trừ phu nhân, còn có Tam tiểu thư và Tứ tiểu thư, với Nhàn phu nhân.

Hai vị cô cô và Nhàn phu nhân đều có mặt, chỉ sợ không phải là chuyện tầm thường.

Hơn phân nửa là vì những lời đồn của hắn với Sở Vi Vân.

Phong Ly Dạ bỗng nhiên quay người, đi về phía đại viện phủ Quốc công.

Phong Tảo đi theo phía sau hắn, nói khẽ: “Gia, kết hợp việc phu nhân tìm Cửu Công chúa nói chuyện với những tin tức lan truyền trong hoàng thành hôm nay, chủ sợ phu nhân muốn tìm Công chúa bàn luận… bàn luận…”

Việc này, có chút khó nói, nhưng dù sao cũng phải nói.

Phong Tảo đành phải cẩn thận: “Bàn luận chuyện Vân Quân chúa vào cửa.


“Ta nói sẽ cho Vân Quận chúa vào cửa khi nào?” Phong Ly Dạ dừng bước lại.

Hắn biết Tổ Mẫu sẽ nói chuyện này với nữ nhân kia, thế nhưng bây giờ, Phong Tảo nói thế, hắn lại đột nhiên muốn đi nhìn nữ nhân kia.

Đại khái là có chút hiếu kì, muốn biết nàng đang suy nghĩ gì.

Tuyệt đối không phải vì muốn gặp!
Không có khả năng.

“Gia, ngài không đến đại viện phủ Quốc công?” Thế tử gia quay người đổi hướng, Phong Tảo cũng chỉ có thể tiếp tục theo sau lưng.

Phong Ly Dạ không nói lời nào.

Bước chân lại có chút chần chừ.

Nữ nhân kia không khai ngỗ nghịch hắn, bây giờ đi tìm nàng, có khi nào sẽ cho rằng hắn với nàng vẫn còn cái gọi là tình dư chưa hết?
Lại sẽ trêu ghẹo hắn?
Hắn lại ngừng lại nữa.

Phong Tảo hoàn toàn không nghĩ ra, đi theo bên cạnh Gia nhiều năm như thế, chưa bao giờ thấy Gia làm việc xoắn xuýt như thế.

Như thế này hoàn toàn không phải tác phong của Gia!
“Gia…”
“Thế tử gia!” Cách đó không xa, dì Lan dẫn hai tỳ nữ, vội vàng chạy đến.

“Gia, ngài trở về thật rồi?”
Dì Lan cũng nghe được tin tức, vội vàng chạy đến, lúc này vẫn còn thở không ra hơi.


“Gia, phu nhân… phu nhân muốn gặp ngài.


……Quốc công phu nhân bây giờ đang ở căn phòng trong đại đường.

Lúc Phong Ly Dạ đến, Phong Di Ninh đã đến rồi.

Nhàn phu nhân không có mặt, Quốc công phu nhân biết, Nhàn phu nhân ở trước mặt Phong Ly Dạ thì không dám mở miệng nói chuyện.

“Tổ mẫu, Tam cô cô.


Phong Ly Dạ vào cửa, hơi gật đầu hành lễ.

Quốc công phu nhân nhìn người cháu trai xuất sắc này của mình, trong lòng vô cùng yêu thích.

Hơn nửa tháng không gặp, cháu trai dường như còn đẹp trai hơn lúc trước gấp mấy lần, nhìn thế nào cũng không chán!
Chẳng trách trong hoàng thành có nhiều cô nương như thế, tất cả đều hận không thể gả vào Phong gia bọn họ!
Phong Di Ninh mặc dù có con, nhưng cũng rất thích Phong Ly Dạ.

Xác thực quá xuất sắc.


“Ly Dạ, cháu xuất chinh đã lâu, có mệt mỏi không?” Phong Di Ninh dịu dàng hỏi.

Phong Ly Dạ nhàn nhạt đáp lại: “Đã sớm quen rồi.


Hành quân đánh trận, không có gì mà mệt hay không mệt.

Thế nhưng tối nay, hắn có chút không quan tâm, dường như cũng không có hứng thú nói chuyện quá lâu với bọn họ.

“Tổ mẫu, tam cô cô, gọi cháu đến muộn như thế, là có lời gì muốn nói phải không?”
Quốc công phu nhân và Phong Di Ninh nhìn chăm chút, Phong Di Ninh vẫn là người đầu tiên mở miệng: “Ly Dạ, cô cô và tổ mẫu của cháu nghe được một lời đồn, nói cháu và Vi Vân…”
“Chỉ là có người rắp tâm tung tin đồn nhảm.


Phong Ly Dạ nhìn Quốc công phu nhân, lời nói gọn gàng dứt khoát: “Cháu và Vân Quận chúa không có bất kì quan hệ không thỏa đáng nào.

”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện