“Vậy theo như lời đồn, chuyện cháu qua đêm trong phòng của Vân Quận chúa, chẳng lẽ đều là giả?”
Phong Di Ninh nhíu mày, nếu việc này là giả, vì sao lại kể sinh động, giống thật như thế?
Phong Ly Dạ nhấp nhẹ môi mỏng, lại không trả lời vấn đề này!
Trong lòng Quốc công phu nhân và Phong Di Ninh lập tức chấn động.

Phong Di Ninh thử thăm dò: “Nói như thế, cháu thật sự từng ngủ lại khuê phòng của Vân Quận chúa?”
Trên mặt Phong Ly Dạ không có biểu cảm gì, vuốt cằm nói: “Vâng.


“Nhưng cháu vừa mới…” Phong Di Ninh nhìn sắc mặt của mẹ mình một chút, tiểu tử này rốt cuộc là có ý gì?
Lúc nãy không phải vừa mới nói là không có quan hệ gì không thỏa đáng với Vân Quận chúa hay sao?
“Ly Dạ, cháu cũng phải biết, danh tiết quan trọng với một cô nương như thế nào chứ?”
Rất nhiều lời, mẫu thân không tiện mở miệng, chỉ có thể bảo Phong Di Ninh làm thay.

Đọc tiếp tại TАмliπh247.


me nhé!
Nàng ta hòa nhã nói: “Cháu đã từng thật sự ngủ lại khuê phòng của nàng ta, bây giờ còn nói không cưới nàng ta vào cửa, Ly Dạ, cháu dây không phải là muốn gϊếŧ chết Quận cháu à?”
Phong Ly Dạ vẫn không nói lời nào.

Quốc công phu nhân ngược lại là có chút đau lòng cháu trai: “Ly Dạ, có phải là có gì khó nói không?”
“Không có.

” Chuyện Sở Vi Vân ở cùng vài nam kỹ, đã mất đi trong sạch, hắn không cách nào nói được.

Đêm đó, Sở Vi Vân tự sát hai lần, hắn cũng không thể mặc kệ.

Cho nên sau nửa đêm, hắn xác thực ngủ lại trong khuê phòng Sở Vi Vân.

Quốc công phu nhân nghe thế, sắc mặt không khỏi trầm xuống: “Ly Dạ, ta không biết giữa các cháu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng bây giờ, toàn bộ bách tính hoàng thành đều đã biết, cháu và Quận chúa đã ở chung một đêm.


“Chuyện đến nước này, Quận chúa chỉ có thể bước vào Phong gia chúng ta, nếu không, cuộc đời của nàng ta sẽ bị hủy.


Phong Ly Dạ vẫn không nói lời nào, chỉ vô thức nắm chặt mười ngón tay.

Phong Di Ninh thấy bầu không khí có chút thấp, bận rộn khuyên nhủ: “Ly Dạ, cháu với Quận chúa chẳng phải vẫn luôn rất tốt hay sao? Bây giờ đến với nhau cũng chỉ là chuyện đương nhiên, tại sao cháu lại có chút lo nghĩ?”
“Cháu đã thành thân!” Ánh mắt Phong Ly Dạ nhìn đến, khiến Phong Di Nhân chấn động trong lòng.

Đứa nhỏ này, tại sao lúc nói những lời này, lại kiên định như thế?
“Nhưng mối nhân duyên này, vốn là cháu không thích.


” Nhưng mà bây giờ, những lời này của Phong Di Ninh lại có chút không có sức lực.

Nàng ta thấy được trong mắt Phong Ly Dạ, có một tia chấp niệm.

Chẳng phải không lâu trước đây, có lời truyền ra từ viện Công chúa, nói rằng đêm thành thân, Thế tử gia còn muốn chôn sống Cửu Công chúa à?
Những chuyện giữa hạ nhân, muốn nghe ngóng tin tức cũng không khó.

Lúc này chỉ mới hơn nửa tháng ngắn ngủi, chẳng lẽ Ly Dạ đã có tình cảm với Công chúa?
Phong Di Ninh nhìn Quốc công phu nhân, sắc mặt của Quốc công phu nhân cũng ủ dột, cũng đang nghi vấn.

Phong Di Ninh đành phải thấp giọng dò xét: “Cháu lo lắng rằng từ hôn thì không tiện giao phó với bên Hoàng Thượng và Thái hậu à?”
Phong Ly Dạ không nói lời nào.

Hắn không lo lắng gì cả, nhưng hắn… không muốn hủy hôn!
“Ly Dạ, việc này, cháu không cần lo lắng, ta đã thảo luận với Cửu Công chúa rồi.


“Nàng nói thế nào?” Mặc dù sắc mặt của Phong Ly Dạ chưa thay đổi, nhưng rõ ràng là cặp mắt nâu kia đã lập tức co lại.


Đứa nhỏ này, động lòng với Cửu Công chúa…
Phong Di Ninh sắp xếp lại tâm tình, bình tĩnh nói: “Công chúa nói, nếu cháu đồng ý ly hôn với nàng, nàng không có ý kiến.


Phong Ly Dạ im lặng.

Không ai nói gì, chỉ là nhiệt độ trong phòng này, rõ ràng lạnh xuống trong nháy mắt.

Rất lạnh, lạnh đến mức làm cho lòng người có chút bất an.

Phong Di Ninh do dự một lát, mới hòa nhã nói: “Nàng nói, chỉ cần cháu viết một lá thư thôi vợ.

”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện