Chương 1481: Sửa Chữa Khẩn Cấp
Phá Xích bị tấn công bởi cơn gió lốc trong lúc nó rơi xuống phía trái tim của xoáy nước khổng lồ. Nephis vẫn chưa cạn kiệt tinh túy, nên cú ngã của họ là được điều khiển...vào lúc hiện tại.
Tuy nhiên, đó sẽ sớm thay đổi.
Sunny vẫn đang bị sự hủy diệt của Đảo Aletheia làm loạn trong đầu. Rũ bỏ trạng thái rối trí đó, cậu hít sâu một hơi và buộc bản thân phải di chuyển.
Trên khắp con thuyền bay, những cái bóng sâu đậm cựa quậy và dâng lên trước, biến thành những bàn tay đen như mực. Những cái bóng hiện thân kia kéo lên dây thừng, mở ra những cánh buồm ngang. Những cánh buồm đó vươn ra ở cả hai bên con thuyền và được dùng để giúp nó lướt trong gió.
Cùng lúc, cậu lo lắng nhìn xuống.
...Toàn bộ Sunny nhìn thấy là hắc ám
Đó không phải thứ hắc ám đích thực mà thị giác của cậu chưa từng có thể xuyên thấu. Thay vì vậy, vực thẳm kia đơn giản là quá sâu để cậu có thể nhìn thấy gì.
‘Tuyệt vời...’
Đến hiện tại, dốc của xoáy gần như đã trở nên dựng đứng. Như thể Phá Xích đang bị vây quanh bởi một bức tường rộng lớn làm từ nước đen tối, dòng chảy của nó nhanh đến mức bề mặt nó như một bóng mờ. Ban đầu, cái hàm đáng sợ của xoáy nước rộng vài chục cây số, nhưng họ càng xuống sâu, thì nó càng trở nên hẹp hơn.
Đến một lúc, như thể Phá Xích đã tiến vào một đường hầm đứng vặn vẹo mà chỉ có đường kính vài cây số. Họ đang bị vây quanh bởi hắc ám tuyệt đối, chỉ có rải rác vài lồng đèn thắp sáng boong thuyền. Nó như một hòn đảo ánh sáng nhỏ trong đại dương hư vô. Không ai ngoại trừ Sunny có thể nhìn thấy bức tường xoay của đường hầm...đó, có lẽ, là tốt nhất.
Cậu biết rằng nếu con thuyền chạm vào nước, thì nó sẽ bị áp lực khổng lồ của dòng chảy xé rách.
‘Mình đang suy nghĩ cái quái gì vậy chứ? Không hề tốt nhất gì cả! Không hề!’
Phá Xích đang ngã thẳng, hiện tại, nhưng mà đó chỉ khả thi là vì Neph vẫn đang tiếp tinh túy cho những pháp thuật của nó. Một khi tinh túy của cô cạn kiệt, họ sẽ phải di chuyển trong vòng tròn rộng dọc theo bức tường nước của đường hầm để giữ con thuyền thăng bằng. Nếu không thì, sẽ quá dễ để nó lăn qua và bị lật.
Đến lúc đó, không nhìn thấy nơi hắc ám kết thúc, và nơi dòng chảy dữ dội bắt đầu, thì đó sẽ là trí mạng.
Tệ hơn nữa, đường hầm không hoàn toàn dọc đứng. Cúi xuống, Sunny có thể nhìn thấy nó vặn vẹo và ngoặt nghẹo, như là một cơn lốc xoáy buông xuống.
Cậu nghiến răng.
“Chết tiệt thật...”
Liệu họ thậm chí có thể sống sót vực thẳm này mà không có những pháp thuật của Phá Xích hay không chứ? Cạu quay sang nhìn đuôi thuyền, nỏi Nephis đang chật vật điều khiển mái chèo, nhưng vào lúc đó, giọng nói của Cassie bay vào tai cậu:
“Sunny! Ở đây!”
Cô gái mù đang đứng gần lối vào khoang chứa hàng hóa chính của thuyền, vẫy tay với cậu. Giọng nói cô có vẻ khẩn cấp.
Sunny chần chừ vài giây, rồi lao đến bên cạnh cô.
“Có chuyện gì?”
Cô kéo cậu vào trong, biểu hiện nghiệt ngã trên mặt.
“Mình cần cậu giúp...hay nói đúng hơn, là cần Bóng của cậu giúp. Triệu hồi cô ta và khiến cô ấy trở nên mạnh nhất có thể. Làm ơn!”
Hơi mơ hồ, Sunny chậm chạp một giây, rồi gọi Thánh và cho cả sáu cái bóng của mình cường hóa cho cô. Ngay khi hiệp sĩ trầm mặc xuất hiện, bộ giáp mã não của cô tỏa ra ánh hắc ám, và một cảm giác của sức mạnh đè ép tỏa ra từ hình bóng duyên dáng của cô.
Trong khoang chứa hàng, đủ thứ đồ vật đang được đặt ngăn nắp trên sàn gỗ. Có những vò hai quai đựng chất lỏng kì lạ, cọ, những tấm bảng đá khắc những kí tự phức tạp, những cối xay, và những món đồ vật khác mà Sunny thậm chí còn không biết cách miêu tả nữa.
Nhưng mà bắt mắt nhất...là đá đen từ căn phòng ẩn giấu bên trong Tháp Aletheia cũng ở đó, được thắp sáng bởi Ánh Sáng Dẫn Đường.
Cậu nhìn Cassie với ánh mắt dài.
“Gì đây?”
Cô gái mù đã đang đi về phía đá đen.
“Chúng ta đã dùng nhiều thời gian bên trong vòng lặp. Phần lớn thời gian là cố trốn thoát...nhưng mà mình cũng đã có nhiều thời gian để suy nghĩ. Cụ thể là về cách chữa trị mạch pháp thuật của Phá Xích.”
Cô ngừng lại và chỉ về tảng đá đen.
“Mình cần cậu giúp phá vỡ nó. Mình đã thử tự làm...nhưng mà không đủ khỏe.”
Sunny cảm thấy kì lạ trong một giây. Như thể cô ta đang nhờ cậu mở giùm hộp dưa chua vậy...mặc dù cậu cũng không chắc dưa chua là gì. Dù sao đi nữa, tảng đá đen lởm chởm kia không phải cái hộp gì cả. Thay vì vậy, nó là một thứ đá huyền bí mà nghe đồn là mảnh vỡ của Cửa Sông.
Đương nhiên, Cassie không đủ khỏe để phá vỡ nó.
Tuy nhiên, cô đang cố chữa trị mạch kí tự của con thuyền bay, liên kết những pháp thuật của nó đến cây tôn nghiêm. Nếu Cassie thành công kịp lúc...có lẽ, họ sẽ có thể không bị xé rách bởi dòng chảy của đường hầm xoay vòng kia.
Sunny cũng không chắc là liệu cậu có đủ mạnh để bóp nát đá đen kia. Nhưng mà Thánh là một Ác Quỷ Vượt Giới Hạn, và được cường hóa bởi sáu cái bóng thêm vào đó nữa.
Liếc nhìn hiệp sĩ mã não hờ hững, cậu chỉ về phía tảng đa đen. Đôi mắt rubi u ám tỏa sáng, và, triệu hồi thanh kiếm hắc ám, Thánh tiến lên một bước.
Thanh kiếm đen rơi xuống viên đá lởm chởm...và dội đi, không thể để lại chỉ một vết trầy trên nó. Cô chần chừ một giây.
Rồi, một dòng lũ hắc ám trôi ra từ bên dưới giáp của Thánh, tiến vào thanh kiếm đen. Bản thân thanh kiếm gợn sóng và thay đổi hình dạng, biến thành một thanh lucerne dài, thanh lịch. (Lucerne là dạng vũ khí sào được đặt tên theo thành phố của Thụy Sĩ vì phát hiện nhiều món vũ khí này ở thành phố đó.)
Lucerne hắc ám có lẽ trông duyên dáng, nhưng cả mũi nhọn và đầu búa của nó đều có khả năng gây ra sự hủy diệt kinh khủng. Một vũ khí như vậy là thích hợp hơn nhiều trong việc xuyên giáp và làm gãy xương so với kiếm...nên, nó có cơ hội tốt hơn nhiều để phá vỡ viên đá huyền bí kia.
Thánh lùi lại một bước, rồi chậm rãi giơ vũ khí lên quá đầu...
Và đánh xuống với đủ lực lượng để khiến Sunny hụt bước.
Có một ánh sáng lóe lên, một làn sóng va chạm, và một tiếng nổ như sấm rền.
Khi cậu lấy lại thị giác, thì Thánh đã hạ xuống thanh lucerne. Mắt rubi của cô lạnh lùng và hờ hững.
Đá đen nằm vỡ thành vài mảnh.
Cassie chỉ về phía chúng và vội vàng nói:
“Lần nữa!”
Nhanh chóng, những tảng to biến thành những mảnh nhỏ hơn, và rồi được nghiền thành bụi bên trong một trong những cối kia. Bụi đá sau đó được trộn với thứ chất lỏng kì lạ bên trong những vò chứa bằng sứ kia...vài thứ trong đó hóa ra là máu. Hi vọng là của Sinh Vật Ác Mộng.
Đến khi họ xuất hiện từ khoang chứa hàng, Nephis cạn kiệt tinh túy, và Phá Xích đang càng lúc càng không ổn định.
Cassie chần chừ một chút, rồi chỉ về phía đuôi thuyền.
“Đi đi! Giúp Neph!”
Sunny gật đầu và dùng Bước Bóng Tối để xuất hiện bên cạnh Neph. Dùng khả năng nhìn trong bóng tối, cậu giúp cô điều khiển con thuyền bay vào trong vòng xoáy buông xuống thấp kia. Nephis lái con thuyền, trong lúc Sunny đóng vai hoa tiêu.
Cùng lúc, Cassie đang bò dọc theo những đường khắc trên boong thuyền Phá Xích, điên cuồng vẽ những kí tự lên gỗ cổ đại. Tinh túy đổ ra từ cô, khiến những kí tự hơi lung linh lên trước khi được hấp thụ vào trong boong thuyền. Mực ma pháp được tạo ra từ bụi đá đen biến mất không để lại dấu vết.
Jet và Effie đang giúp cô bằng việc bưng những vò chứa mực và mang những cọ cho cô – mỗi cái chỉ duy trì được khoảng chục giây, dần tiêu tan vào không khí.
Đường bay của Phá Xích càng lúc càng bất ổn.
Sau cùng, Nephis nghiến răng và hơi sụp xuống, vòng tròn kí tự vây quanh cô trở nên yếu ớt hơn.
Con thuyền bay rùng mình.
Không còn pháp thuật hỗ trợ nó, nó lướt xuyên qua hắc ám, chỉ được mang đi bởi quán tính và áp lực gió, được tạo ra bởi lực nâng từ bên dưới hai cánh buồm ngang. Neph tiếu tục giữ mái chèo, cố gắng hết sức để giữ Phá Xích không rơi vào một cú ngã không điều khiển được.
Đứng bên cạnh cô, Sunny thầm chửi thề.
‘Kẻ ngu ngốc nào cho rằng đây là ý tưởng tốt cơ chứ?’
Ồ...kẻ đó là cậu. Cậu đã cho rằng như vậy.
Con thuyền cổ đại rơi xuống hắc ám, tốc độ tăng lên với tốc độ đáng sợ. Góc của cú ngã cũng tăng lên, chậm rãi đến gần điểm mà nó sẽ biến thành một cú cắm đầu chết người.
Cách đó một đoạn, gần cây tôn nghiêm, Cassie ném tàn tích của một cây cọ đã tiêu tan khác đi và giơ tay lên nhận lấy cái mới. Những mảng da trên đôi tay tinh xảo của cô cũng bắt đầu tiêu tan, và máu tươi trộn lẫn với mực ma pháp.
‘Chúng ta sẽ phải từ bỏ con thuyền sao?’
Sunny có Cánh Hắc Ám và Gánh Nặng Thiên Đường trong kho linh hồn mình. Cậu cũng có thể tạm thời biến thành một con quạ. Những thành viên khác trong tổ đội cũng có Ký Ức của riêng mình để giúp bản thân bay, hoặc ít nhất là lượn. Về lý thuyết, họ có thể tiếp tục hạ xuống dùng những thứ đó...
Nhưng mà bằng cách nào đó, cậu không cho rằng họ sẽ sống sót nơi sâu của Dòng Sông Vĩ Đại mà không có thân thuyền bất khả xâm phạm của Phá Xích.
Con thuyền cổ đại run rẩy lần nữa...
Và rồi, hắc ám đột nhiên bị đẩy lùi bởi một ánh sáng mềm mại.
Ngẩng đầu, Sunny quan sát cây tôn nghiêm trong sự im lặng choáng váng.
Những lá của nó tỏa ra ánh sáng thuần khiết, xinh đẹp.
Cùng lúc, vòng tròn kí tự vây quanh Nephis lại thắp lên lần nữa, và đường bay của họ biến thành trơn tru như trước đó...thậm chí là trơn tru hơn nhiều.
Tắm trong ánh sáng của cây tôn nghiêm, Cassie thở dài mệt mỏi và sụp xuống lên sàn thuyền.
Cuối cùng, mạch pháp thuật của Phá Xích đã hoàn toàn khôi phục.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chương