Dương Bách Xuyên đương nhiên hiểu rõ tình hình của Lạc Dương, rất nguy hiểm nhưng cho dù có muốn giúp thì cũng phải hỏi ý kiến nàng ta.

'Thấy Lạc Dương cầu mình, lòng hư vinh của Dương Bách Xuyên vô cùng thỏa mãn.

Tốt xấu gì bây giờ hắn cũng là sư thúc của người ta, hơn nữa còn là kiểu sư thúc của người có tu vi không tầm thường, Tiên Quân thậm chí là Tiên Vương. Cảm giác quả nhiên không tệ.

Hắn ho khan một tiếng, ra vẻ từng trải nói: “Trước tiên nói sơ qua tình hình tu vi hiện tại, cộng thêm việc vì sao ngươi lại chạy tới thành Ma tộc? Ngươi có thể tự áp chế được ý thức Ma thần trong cơ thể? Thời gian áp chế kéo dài trong bao lâu?”

“Hồi bẩm sư thúc, tu vi hiện tại của đệ tử đã đạt tới Tiên Vương sơ cảnh, năm đó chạy tới thành Ma tộc là bởi vì đã bị ý thức Ma thần triệu hoán, bao gồm đệ tử tới phụ trách việc ở thành Tiên Đan...

Nhưng không ngờ ta lại là ý thức Ma thần chuyển kiếp, nếu không nhờ sư thúc dẫn người tới cứu giúp, trong vòng một năm, đệ tử sẽ hoàn toàn bị cắn nuốt, trở thành Ma thần thực sự ~

Tình huống của đệ tử bây giờ coi như ổn định, chuyện này cũng nhờ có sư thúc khiến ý thức Ma thần bị thương nặng ở trong huyết quan, ban ngày thì ta có thể áp chế được ý thức Ma thần, nhưng tới đêm thì âm khí quá nặng, không thể áp chế được. Khi đó ý thức Ma thần sẽ chiếm lấy cơ thể ta.”

Vẻ mặt của Lạc Dương đau khổ, nàng không ngờ mình lại là một Ma thần chuyển kiếp, bây giờ bị bản tôn triệu hoán, muốn dung hợp để thành Ma, đây không phải điều mà nàng muốn.

Nhưng vận mệnh lại thích trêu ngươi ~

Dương Bách Xuyên nghe xong thì rất ngạc nhiên, hắn không nhịn được nói: “Tức là, thời gian của ngươi chia làm hai phần, ban ngày thì ngươi nắm giữ, còn tới đêm là do ý thức Ma thần chiếm?”

Lạc Dương cười khổ đáp: “Đúng vậy sư thúc, xin sư thúc chỉ điểm, liệu có cách nào hóa giải ý thức Ma thần, ta và ý thức Ma thần là một thể, nhưng ta muốn đi con đường riêng của mình, có ý thức riêng của ta, không muốn bị Ma thần cắn nuốt.”

Đây là lần đầu tiên Dương Bách Xuyên gặp phải tình huống này, thật ra hắn chẳng hiểu gì cả, hiểu biết của hắn đều là do chim Thần Ma nói cho.

Lúc này, hắn triệu hoán chim Thần Ma từ trong bình Càn Khôn ra.

Chim Thần Ma được xưng là chim thần đệ nhất tam giới, hiện tại Dương Bách Xuyên tin nó.

Đối phó với ý thức Ma thần, cũng chỉ có chim Thần Ma mới có thể đưa ra được cách.

Sau khi chim Thần Ma xuất hiện, nhìn thấy Dương Bách Xuyên, lần đầu tiên trong ánh mắt của nó lộ ra vẻ sợ hãi.

Bởi vì trước đó, chim Thần Ma biết Dương Bách Xuyên đã giết chết Càn Khôn Chỉ Linh.

Mặc dù không biết Dương Bách Xuyên và Càn Khôn Chỉ Linh đã xảy ra chuyện gì, nhưng chim Thần Ma biết Càn Khôn Chỉ Linh đã bị Dương Bách Xuyên diệt.

Chim Thần Ma cũng không quá hiểu rõ về Càn Khôn Chỉ Linh, nhưng có thể cứu được chim Thần Ma đệ nhất tam giới như nó thì chắc chắn không phải linh khí đơn giản, vậy mà Dương Bách Xuyên nói diệt là diệt.

Vậy nên khi nhìn thấy Dương Bách Xuyên lần nữa, biểu cảm đầu tiên của nó là sợ hãi.


Dứt khoát trả lời Dương Bách Xuyên cách giải quyết chuyện của Lạc Dương.

“Không thay đổi nhiều so với trước kia, bản chất linh hồn của bản tôn và thần hồn của nàng ta là cùng một nguồn gốc, sớm muộn gì cũng sẽ dung hợp lại với nhau, chỗ khác biệt là ý thức Ma thần sẽ dung hợp cắn nuốt Lạc Dương hay là Lạc Dương sẽ dung hợp Ma thần.

Ai thắng thì người đó sẽ làm chủ, hiện tại mặc dù ý thức của bọn họ một người chiếm ban ngày một người ban đêm, đạt tới trạng thái cân bằng, nhưng chỉ đến thế thôi, sớm muộn gì cũng không thoát khỏi số mệnh.

Lạc Dương muốn sống thì phải dựa vào bản thân nàng ta, chỉ có trở nên cường đại, dung hợp cắn nuốt ý thức Ma thần thì nàng mới có thể sống tiếp. Ngươi có thể nói cho nàng ta, trong thời gian ý thức của nàng ta chủ đạo thì cố gắng nghĩ cách nâng cao tiên hồn, tiên hồn cường đại thì Lạc Dương sẽ có thể cắn nuốt ý thức Ma thần.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện