Ngược lại cũng như vậy, nếu ý thức Ma thần mạnh lên thì Lạc Dương sẽ nguy hiểm, ngày đêm đều phải cân bằng, kìm hãm nhau, hiện tại hai bên đều cần tranh thủ thời gian, trong tay ngươi có trứng Côn Bằng trấn áp được ý thức Ma thần, tạm thời phải để Lạc Dương bên cạnh ngươi, nếu không rất dễ mất khống chế, bị Ma thần ảnh hưởng, các người sẽ không tưởng tượng được thủ đoạn của Ma thần đâu.

Chuyện này không còn cách nào khác, chỉ có thể dựa vào bản thân nàng, có ngươi ở bên cạnh, nàng sẽ chiếm thế thượng phong, bởi vì ngươi có thể dùng trứng Côn Bằng để trấn áp ý thức Ma thần bất cứ lúc nào, tiêu hao sức mạnh của nó. Đây là hy vọng cho Lạc Dương, điều kiện là nàng không được rời khỏi tầm mắt của ngươi.

Với ngươi mà nói thì đây cũng là chuyện tốt, có một Ma thần đi cạnh, nếu khống chế được thì đây sẽ là siêu cấp hộ vệ...”

Chim Thần Ma nói xong, Dương Bách Xuyên lâm vào trầm tư. Với hẳn mà nói, vốn dĩ định tiễn mớ phiền phức Lạc Dương này đi, chẳng hạn

như đưa về tổng bộ Cửu Trọng Thiên, khi đó sế có sư huynh, thậm chí là lão đầu tới giải quyết.

Nhưng nghe xong ý của chim Thần Ma, không ai giúp được Lạc Dương cả, chỉ có thể dựa vào bản thân nàng ta, vì nàng và ý thức Ma thần vốn cùng một thể.

Cũng chỉ có hắn mới giúp được nàng, bởi vì trong tay hắn có trứng Côn Bằng, khắc tinh của ý thức Ma thần.

Lần này, Dương Bách Xuyên cười khổ, hắn phải mang theo quả bom bên người! Mỗi đêm ý thức Ma thần sẽ thức tỉnh, kể từ bây giờ mang theo Lạc Dương bên mình, hắn phải canh chừng ý thức Ma thần sau nửa đêm, nghĩ là thấy đau cả đầu.

Dương Bách Xuyên chưa từng nghĩ tới siêu cấp hộ vệ như chim Thần Ma nói, cho dù có trứng Côn Bằng áp thế thủ đoạn của trứng Côn Bằng thì hắn cũng không dám sai khiến một Ma thần!

Nghĩ đi nghĩ lại, cũng không còn cách nào khác, ai bảo hắn vừa mới nhận Lạc. Dương chứ?”

Nhưng là sư thúc của người ta thì phải làm tròn bổn phận của một sư thúc. Không thể không quan tâm được!

Dương Bách Xuyên nói lại từng câu từng chữ của chim Thần Ma cho Lạc Dương, để nàng tự quyết định.

“Tình huống hiện tại cũng chỉ có thể như vậy, ngươi tự chọn đi, quay về Cửu Trọng Thiên hay tạm thời đi theo ta, ta giúp ngươi trấn áp ý thức Ma thần?”

“Sư thúc, ta chọn đi theo người, ta cũng cảm nhận được tình huống của bản thân, cho dù quay trở về tổng bộ thì sư phụ cũng chưa chắc đã có cách, ta biết rõ sự cường đại của ý thức Ma thần, tu vi thực lực có mạnh cũng không thể giải quyết được, cuối cùng chỉ có thể dựa vào bản thân ta, đây là số mệnh. Sau này làm phiền sư thúc rồi.” Lạc Dương nói lựa chọn của mình cho Dương Bách Xuyên, nàng muốn đi theo hắn.

“Bỏ đi, ai bảo ta là sư thúc của ngươi chứ, nếu ta không quan tâm, sau này. gặp sư phụ ngươi cũng không biết ăn nói thế nào. Ngươi đi theo ta cũng tốt, chí ít thì ta có thể trấn áp ý thức Ma thần, nhưng ngươi phải tiếp tục nỗ lực, tranh thủ thời gian ban ngày để đồng hóa cắn nuốt ý thức Ma thần, làm chính bản thân mình.” Dương Bách Xuyên nói.

Lạc Dương chân thành đáp: “Sư thúc, nếu như có một ngày ta không thể nào. khống chế được bản thân, bị Ma thần đồng hóa, xin sư thúc hãy giết ta.

Ta rất rõ hậu quả khi Ma thần xuất hiện, ta tu tiên đạo, không muốn bước vào Ma đạo để thành Ma, hy vọng sư thúc sẽ thành toàn.”

Mặc dù Lạc Dương rất ngạc nhiên khi thấy Dương Bách Xuyên có động thiên nhưng cũng không hỏi nhiều, dù sao thì sau khi thấy Cảnh Xán, trong lòng nàng có hơi phức tạp không nói nên lời.

Xong xuôi, ba người một chim đi ra khỏi động.

Dương Bách Xuyên tràn ngập chờ mong với tiên vực hỗn loạn.

Một nơi hỗn loạn rất đúng ý hắn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện