“Lão phu nhân, đêm qua phu nhân đã đến Phật đường.”Hmm dừng một chút rồi nói bằng giọng lấp lửng: “Xuân Mai bị gậy đánh chết, sau đó… Sáng nay Trương ma ma cũng chết rồi, tướng gia cho người dìu thi thể của mụ ta ra ngoài, cũng không theo điều tra…”Lão phu nhân cười lạnh một tiếng: “Chuyện trong dự liệu mà thôi.”Bà liếc mắt nhìn về phía Thẩm Thanh Hi đang ngồi bên cạnh bà: “Hi nha đầu, trong lòng con có oán hận không?”Tình thế đêm qua đã rõ ràng như vậy, bây giờ cái chết của Trương ma ma lại càng chứng thực rõ có người sai sử trong lưng mụ ta nhưng Thẩm Hoài vẫn không điều tra, đây rõ ràng là đang che chở cho Hồ thị.Thẩm Thanh Hi giương môi: “Lâu ngày mới rõ lòng người.

Tổ mẫu yên tâm, Hi nha đầu tin tưởng cuối cùng sẽ có một ngày phụ thân nhìn rõ.


Con vừa mới trở về, vẫn nên cố gắng hiếu thuận với tổ mẫu mới quan trọng nhất.”Lão phu nhân lập tức nở nụ cười, trìu mến sờ đầu Thẩm Thanh Hi.Thẩm Thanh Hi đang pha trà cho lão phu nhân, nắp trà vén lên, hương trà thanh mát lập tức xộc vào mũi.

Vẻ mặt lão phu nhân vui mừng: “Ồ, đây là trà gì vậy? Hương thơm rất đặc biệt.”“Đây là trà thanh tâm ngưng thần, dùng lá sen và đỗ trọng để ngâm, tổ mẫu thử một chút xem?”“Ồ, nghe giống như trà thuốc thế?”Lão phu nhân nâng chén trà lên nhấp một ngụm, đôi mắt bà lập tức hơi sáng lên: “Hương vị tươi mát, mùi thơm ngào ngạt lưu hương ở răng môi.

Mùi lá sen thơm ngát còn có cả đỗ trọng đắng chát vừa đủ, đúng là còn thơm hơn cả trà quý báu Hồi Cam kia.”Khóe môi Thẩm Thanh Hi khẽ nhếch lên: “Trà này thích hợp uống vào mùa hè, không thể cho nhiều lá sen.

Nếu như tổ mẫu thích thì con sẽ làm mấy bao trà cho tổ mẫu, vậy thì tổ mẫu uống cũng tiện hơn nhiều.”Lão phu nhân mỉm cười gật đầu: “Được, vậy con làm mười mấy bao cho ta đi.”Thẩm Thanh Hi đáp một tiếng rồi nói chuyện với lão phu nhân thêm nửa canh giờ nữa mới đi ra ngoài.Vừa ra khỏi Chỉ Thủy Cư, Tĩnh Nương đã thấp giọng nói: “Tướng gia quá bất công!”Khóe môi Thẩm Thanh Hi nở nụ cười lạnh lùng: “Không sao, cho dù phụ thân không để ý đến nữ nhi như ta nhưng dù sao ông ta cũng phải để ý đến địa vị trong tướng phủ và chức quan của mình.


Lần này Hồ thị và Thẩm Thanh Nhu bị tổn thất nặng nề, chắc chắn bọn họ sẽ không cam lòng, sau này bọn họ sẽ còn đưa tới cửa, ta cũng muốn xem xem trái tim của phụ thân còn lệch lạc được bao lâu nữa.”Tĩnh Nương thở dài một tiếng: “Lần này là chúng ta nhìn ra từ sớm nhưng nếu như sau đó chúng ta không bảo vệ tốt chính mình thì sao bây giờ?”Đôi mắt của Thẩm Thanh Hi hơi híp lại: “Mẫu nữ Hồ thị chỉ có mấy thủ đoạn đơn giản đó mà thôi.

Lần này dùng lão phu nhân để rêu rao, lần sau sẽ rêu rao ở chỗ khác.

Bây giờ Hồ thị ở Phật đường không thể bay ra làm gì cả, ngươi và Ngọc Trúc chú ý đến Thẩm Thanh Nhu nhiều một chút là được.


Cho dù Hồ thị nhịn được thì sao Thẩm Thanh Nhu có thể nhịn được chứ?”Tĩnh Nương kính phục nhìn bóng lưng của Thẩm Thanh Hi: “Mọi chuyện đều nằm trong khống chế của tiểu thư, lão nô làm theo là được.”Trở lại vi lan cứ, Thẩm Thanh Hi liếc nhìn Hương Thảo và đậu khấu đang canh giữ bên ngoài.

Thẩm Thanh Hi đánh giá hai người một chút rồi dặn dò Tĩnh Nương: “Xuân Mai không còn nữa, ngươi đề Hương Thảo và đậu khấu lên làm nha đầu nhất đẳng đi.”Hương Thảo và đậu khấu nghe nàng nói vậy thì bỗng cảm thấy đại hỉ, vội vàng đi theo Thẩm Thanh Hi vào trong nói tạ ơn.Thẩm Thanh Hi ngồi xuống, Tĩnh Nương đứng bên cạnh nhìn hai người đang quỳ trên đất rồi nói: “Các ngươi cũng nhìn thấy chuyện của Xuân Mai rồi, nếu bây giờ các ngươi đã là người bên cạnh tiểu thư thì phải tuân theo bổn phận mới được.”Qua trận ồn ào đêm qua, toàn bộ mãn phủ đều thấy được Thẩm Thanh Hi không phải là người mềm yếu dễ bắt nạt, giờ phút nào Hương Thảo và đậu khấu nào dám ôm ý nghĩ hai lòng? Hai người liên tục dập đầu tỏ lòng thành, ánh mắt của Thẩm Thanh Hi lại lướt qua người Hương Thảo..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện