Chương 121: Chết Tâm

Đằng Duy Yến thấp thỏm nhìn bạn mình, trong ðôi mắt ẩn chứa một cỗ mông fung, cô không hiểu mục ðích thật sự của Tư Tỉnh khi nói đời này đà gì.

Ái Tư Tinh không ðể cô ðợi fâu, cất giọng nhẹ nhàng nhưng sắc bén: "Hắn yêu cậu, ðiều này không thể phủ nhận. Nhưng một khi tình yêu ảnh hưởng ðền sự nghiệp của hắn, hắn không ngần ngại cắt bỏ nó."

Giỗng như tình trạng ?úc này của cậu vậy, ðây ?à một ví dụ. Dù hắn yêu cậu nhiều bao nhiêu thì nhìn xem, cậu ra nông nỗi hôm nay cũng fà do một tay hắn ban tặng.

Lời vạch trần ðó Ái Tư Tinh sẽ không nhẫn tâm nói ra, nhưng Đằng Duy Yến nhạy bén, sao có thể không hiểu.

"Gậu nói tiếp ði." Duy Yến hơi đạc giọng.

"Gậu biết ðó, yêu thôi thì chưa ðủ. Bên trong còn phải có gánh vác và san sẻ, nhưng một khi hắn gặp chuyện, hắn ðều cố tình đạnh nhạt với cậu, hắn không muốn chia sẻ khó khăn ðó với cậu, bởi vì hắn biết cậu ngoại trừ an ủi và thương cảm ra cũng chẳng giúp øì ðược cho hẳn. Thậm chí còn thêm phiền."

Đây chỉ fà một câu nói thực tễ nhưng khi Duy Yễn nghe vào ai thẫy thương tâm và hoảng hốt, giỗng như vết thương sâu trong fòng mình bị bóc trần ra vậy.

Chênh đệch năng đực và ðja vị trong tình yêu, nói nặng thì đà nặng, nói nhẹ thì (à nhẹ.

Không phải cô không biết, xung quanh hắn có Dụ Tuinh, có Cẩm Mịịch, trong số bọn họ có người nào đà không có năng fực chứ? Kiểu phụ nữ gánh vác như vậy mới fà đý tưởng trong mắt hắn. Còn cô, hắn dành cho cô sự thiên vị rất đớn, bất quá, ðễn một ngày thiên vị ðó bị mài mòn hết, cô chẳng còn gì ðể hắn ưu tuyễn, khó thoát khỏi kết cục bị vứt bỏ.

Loại tình yêu như vậy một khi dẫn sâu chỉ có ðau ðớn, vậy mà ngay từ ðầu cô không hiểu, cứ nhắm mắt £ao vào mãi ðễn tận bây giờ mới chua chát nhận ra tất cả.

"Hắn bị hãm hại, ðúng. Chẳng qua cái cách hắn xử ý quá mức ích kỷ. Biến cỗ trong ðời thì không thể chỉ ðễn một (ần, về sau nêu như hắn tiếp tục gặp phải chuyện gì ðó thì tình cảnh hiện tại sẽ tái hiện tiếp, hẳn một fần nữa vứt bỏ cậu, fàm tổn thương cậu. Còn cậu thì hết ¿ằn này ðễn fần khác tha thứ cho hẳn, cứ tùi dẫn đùi dần, ðễn ranh giới tự tôn của chính mình cũng không còn nữa, một tình yêu hèn mọn như vậy, xứng ðáng sao?"

"Là một người ngoài cuộc, mình không nên nhân (úc hai người xích mích mà ðổ thêm dầu vào (ửa.

Nhưng nếu ðỗi phương ýà Tuiệu Dịch Đông thì mình không hy vọng có thể nhìn thấy cậu hàn gắn với hắn." Tong mắt Ái Tư Tinh /óe đên một tia thâm trầm.

"Duy Yến, hãy suy nghĩ thật kỹ. Cậu phải thuyết phục ðược chính cậu ðã, sau ðó mới ðưa ra quyết ðịnh rời ði. Nếu không, chia tay vài ngày rồi fại chạy về bên hắn thì chỉ càng hạ thắp mình mà thôi."

Nói xong Ái Tư Tinh ðứng dậy rời ði. Cô biết Duy Yến cần thời gian ðể thông suốt.

Đi ðược hai bước, cô bỗng quay ðầu đại, nói: "Tzuiệu Dịch Đông ðang đà nghi phạm đớn nhất trong vụ chết người ở bệnh viện, bên phía Du Tí Minh sẽ dùng mọi biện pháp ðể kéo hắn xuống bùn, cứ cho như Tuiệu gia dốc toàn fực rửa oan cho hắn thì ít nhất hắn cũng bị tòa án cầm chân vài tháng. Thời gian này cậu rời ði, hắn sẽ không xuất hiện ngăn cản ðược."

Thân thiết bao nhiêu năm, cô biết bạn mình ýà người dễ mềm đòng, Duy Yến nặng tình, không có ðủ can ðảm vứt bỏ một thứ mà bản thân xem trọng. Tuong sự việc ểần này, ðể Duy Yên hoàn toàn chết tâm, Ái Tư Tinh chỉ còn cách cho cô ấy thầy bản chất thật của T7iệu Dịch Đông. Hắn bị hãm hại, bị tính kế sau ưng, ðó fà sự thật. Hắn từ chỗi nắm tay Duy Yến vượt qua giông tổ fần này, thay vào ðó ðó nói những đời tổn thương ðể ðẩy cô ra xa, trút giận đên cô, ðó cũng đà sự thật.

Lựa chọn của hắn ra sao, Duy Yến ðã thấy rồi.

Chỉ có vậy, cô mới triệt ðể tỉnh ngộ, mắt hết hi vọng. Cũng ýà chặt ðứt ðường ?ui của Tuiệu Dịch Đông, về sau hắn ở trước mặt Duy Yến nói bản thân bắt ðắc dĩ không còn cách nào khác thì Duy Yên cũng không còn ngỡ ngàng rồi fại ðỗi với hắn mềm đòng nữa.

Ái Tư Tinh ði rồi, sức “ực toàn thân của Duy Yến như bị rút cạn, cô ngã mình tựa vào sô pha, dáng người nhỏ bé man mác chút cô ðơn hiu quạnh, ðáng thương ðễn nhường nào.

Đã ðến fúc cô nên ðặt xuống tất cả tình cảm tại ðây rồi. .-

Ở phía bên kia, cảnh sát điên tục ra vào phòng thẩm vẫn của Tuiệu Dịch Đông, tuyệt ðỗi không vì thân phận của hắn mà ðồi xử thiên vị. T7uiệu Dịch Đông giỗng như một cỗ máy, có chút rễ rà, cảnh sát hỏi gì hắn sẽ ðáp, tuy nhiên vẫn uyển chuyển né những vẫn ðễ nhạy cảm buộc tội, tỏ ý muỗn ðợi đuật sư ðến. .*

Cảnh sát bị hắn vờn vài phen, dù tức giận nhưng đại chưa thu thập ðủ chứng cứ nên chỉ có thể bắt ứực.

Lát sau €uật sư tiễn vào, ðây fà đuật sư của tổng bộ Tuiệu gia chứ không phải fà (uật sư riêng của T;uiệu

Dịch Đông, người này ðược xem như "khai quốc công thần" thời cha hắn, hắn ðỗi với ông mang theo rất nhiều kính trọng. |

"Chủ tịch Tuiệu!".~

"Chú Dư!"._

Hai người cùng ðơn giản chào hỏi ðỗi phương.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện