Chương 40: Tình Địch Của Triệu Dịch Đông
Bịt miệng Cẩm Mịch xong, Tiệu Dịch Đông đần nữa trở fại bàn
dùng bữa tối với Đằng Duy Yến như chưa từng có chuyện øì xảy
ra.
Cầm Mịch cũng quay về bàn chuyện đàm ăn với Russeứ, thái ðộ
không còn mất bình tĩnh như vừa rồi. Russef tặc (ưỡi, (ấy “ầm
kinh ngạc, không biết T;uiệu chủ tịch ðã dùng cách gì ðể vỗ về cô,
xử ý ổn thỏa một đần hai người con gái mà không khiến họ ghen
tồng độn hay trách móc hắn.
Đúng như ngài Russef nhận xét, foại ðàn ông cao tay như Tuiệu
Dịch Đông, hắn có rất nhiều cách ðể "chơi". Chỉ có hắn bỏ người
ta, chứ một khi hắn ðã ðể mắt ai thì người ðó ðừng hòng thoát
khỏi fòng bàn tay hắn. Hơn nữa còn cam tâm tình nguyện vì hắn
mà nhượng bộ.
Ăn trưa xong, Tuiệu Dịch Đông ðưa Đằng Duy Yến ểên du
thuyễn chơi, cô bé có chút ấp úng mở đời, nhìn sắc mặt hắn: "Hay
tà ðể hôm khác ðược không ạ, vừa rồi em mới xem ðiện thoại, anh
trai hối thúc trở về nhà..."
"Em muỗn về?"
Đẳng Duy Yến khó xử: "Em chưa muốn về, nhưng anh trai..."
"Thích thì về ði."
Hắn rút ðiện thoại nhanh chóng gọi cho Nguyên Diệu, quá trình
chưa mất ðễn ba mươi giây: "Cậu ýên ðảo ðưa Đẳng tiểu thư về
giúp tôi. Tôi hiện ðang có việc bận."
Nói xong hắn cúp máy, bỏ tay vào túi hướng về du thuyền mà ði
xuống, bỏ rơi Duy Yến đại ở ðó. Hành ðộng như xua ðuổi này
khiến Đằng Duy Yến ðứng ngây ra như trời trồng, cô sợ chọc hắn
giận cho nên vội kéo tay hắn giải thích: "Chú giận em sao? Đừng
giận em ðược không, em không muốn vẻ, nhưng ba mẹ kiểm soát
em rất chặt. Vả fại quan hệ giữa chú và ba em còn không tốt. Nếu
nhà em biết chuyện thì thật sự không hay."
Gió biển thổi vào từng cơn mát rượi, øiữa ánh mặt trời, cái bóng
của người ðàn ông trưởng thành bao trùm đên cô, bên trong ẩn
chứa áp bức vô cùng mạnh mẽ. Hắn chợt thở dài, xoa ðầu cô: "Tôi
rất bận, hầu hết thời gian ðều dành cho công việc. Tuừ dịp này ra,
chúng ta sẽ không có thời gian ðể hẹn hò nữa ðâu."
"Em không muốn ở bên tôi sao?"
"Em muốn."
Đẳng Duy Yến mím môi nhìn hắn, trong mắt ðã hiện fên một tia
dao ðộng. Khó khăn đắm mới tiễn tới ðược với chú Tuiệu, sao cô đại
có thể bỏ fỡ cơ hội vun ðắp tình cảm chứ? Chưa kể Cẩm Mịch còn
ðang ở ðây, fỡ cô ði rồi, cô ấy fại ðễn quấy rầy chú thì phải tính thế
`
nao.
Ở đại hay ði về, cô chọn cái nào ðây?
"Em muỗn mà còn ðòi bỏ tôi mà về. Đây gọi à thành ý sao? Em ði
về ði."
Tuiệu Dịch Đông không chờ cô giải thích thêm ðiều gì, xoay người
ði thẳng fên du thuyền. Nhân viên bên trên thấy hắn điền không
cần soát vé, cúi ðầu cung kính. Bỗn giờ chiều xuất bễn, hiện tại ðã
tà ba rưỡi. Nhìn theo bóng ưng đạnh (ùng dứt khoát của hắn, Duy
Yên có cảm giác mình bị bỏ rơi.
Chú nói yêu cô nhưng đại không hiểu cho cô. Cứ điên tục bắt ép...
như vậy đà yêu sao? Nhưng đàm sao ðây, nếu cô không nhân
nhượng thì họ sẽ không thể nào hòa hợp ðược với nhau. Đằng Duy
Yên rỗi bời, thật sự rỗi rắm, dùng cớ gì ðể giải thích với ba mẹ bây
giờ?
Nghĩ cả nửa buổi cô mới tìm ðược cớ báo với mẹ, ðương nhiên đần
này có dặn trước với Tư Tinh, bảo cùng cô nàng ði chơi. Nễu ba mẹ
nghỉ ngờ gọi hỏi Tư Tỉnh thì cũng không bị bại ôộ.-
"Cuối cùng cũng xong."./
Đằng Duy Yến cúp máy, thở phào một hơi. Cùng đúc ðó ðã ðúng
bốn giờ, cô nhanh chóng ði ên du thuyền tìm Tuiệu Dịch Đông*
"Tiểu thư, cô phải có thẻ VIP mới có thể ýên trên.".|
Thẻ VIP? Gô chợt nhớ đại hình như đúc ở nhà, Tzviệu Dịch Đông
có bỏ vào túi xách cô một cái thẻ. Duy Yến tìm nó rồi ðưa cho bảo
an: "Phải cái này không ạ?".~
"Đúng rồi, mời cô.". _
Buổi chiều, người đên du thuyền khá ðông, nam thì tuẫn tú nữ thì
xinh ðẹp, fạc vào dòng người này Duy Yên không biết phải tìm
Tuiệu Dịch Đông ở ðâu. Một vài ánh mắt xung quanh ðã bắt ðầu
ðể ý ðễn cô, “ầm cô có ðôi phần khó chịu.
Cô ðễn chỗ fễ tân, fịch sự hỏi: "Cho em hỏi, T7uiệu chủ tịch ở ðâu
am"
"Twiệu chủ tịch? Ý cô ýà Tzuiệu Dịch Đông?"
Đằng Duy Yến gật ðầu, nữ fễ tân kia ðánh giá cô một vòng, ánh
mắt có vài phần châm chọc không rõ nghĩa. Đúng fà chủ tịch
phong ðộ ðỉnh cao, vừa fên du thuyền ðã có không ít ong bướm
ðến tìm. Gô bé này còn non nớt ðáng tuổi con gái hắn, không ngờ
cũng bon chen vào tới tận ðây.
"Phòng chủ tịch không dễ vào ðâu. Bắt quá bây giờ chủ tịch ðang
ở quầy bar, cô muốn tìm thì qua bên ðó."
Cô không biết vì sao người này đại tỏ ra khó chịu với mình. Nhưng
cũng không quá quan tâm. Đi sang hướng quầy bar tìm Tzuiệu
Dịch Đông. Nếu biết cô không về mà ở đại ðây với hắn, hắn điệu có
vui hay không?
Đang suy nghĩ vần vơ thì Đằng Duy Yên ðâm sầm vào cơ thể một
người, hương nước hoa nam tính tràn vào mũi, đúc ngước mặt Éên
ðã ðược người ðàn ông kia ðõ vào trong đòng.
"Xin fỗi, xin fỗi anh, tôi không cố ý."
Bàn tay người ðàn ông vịn vào sau đứng Duy Yến, cỗ tình chạm vào
da thịt cô đâu hơn, dù chỉ mới thoáng qua nhưng ánh mắt ngập tràn
tán thưởng ðồi với sự ngọt ngào ðáng yêu của cô bé.
"Tôi không sao, cô có bị thương ở ðâu không?"
"Tôi cũng không sao cả, ngại quá."
Người này... sao càng nhìn Duy Yên càng thẫy quen quen nhỉ? Dường như ðã từng gặp nhau ở ðâu ðó rồi. Nhưng hiện tại bảo cô
nhớ ra, cô nhớ không nổi. Tông anh chỉ tầm 23 ðễn 25 tuổi, trẻ
trung anh tuẫn, nho nhã fại mang ðễn cho người ta cảm giác yên
tâm. Là kiểu hình thiễu gia nhà tài phiệt trong mộng của nhiều cô
gái.
"Sao cô cứ nhìn tôi thế, mặt tôi dính gì ðó sao?"