Chương 41: Dạy Chú Cách Yêu
"Sao cô cứ nhìn tôi thế, mặt tôi dính øì ðó sao?" Anh cười như
không cười, buông đời trêu chọc. Cúi xuỗng nhặt túi xách giúp cô.
Đằng Duy Yến ngại ðễn mức không biết giẫu mặt ði ðâu.
"Không có ạ, chỉ thẫy anh hơi quen mắt một chút."
"Hơi quen thôi sao? Vậy bây giờ chúng ta đầm quen nhau ðược
không? Tôi fà Du Tí Minh, rất vui ðược gặp cô."
"Vâng ạ, tôi tên Đẳng Duy Yến."
Sự cởi mở của anh đàm cô hơi bắt ngờ, Duy Yến ðưa tay bắt (ấy tay
anh, ai ngờ Du Tí Minh muốn ghẹo cô ðễn cùng. Anh trở tay, nắm
trọn bàn tay nhỏ bé của cô mãi không buông, ực tay vô cùng mạnh
bạo.
Ngay (úc này, ngay sau ưng bọn họ vang đên tiêng gọi thô đỗ: "Duy
Yến, em đàm cái gì ở ðó?"
Đằng Duy Yến nghe giọng của T7uiệu Dịch Đông, fập tức vui
mừng xoay người đại: "Chú Tviệu!"
Rồi cô rút tay đại trong cái nhíu mày của Du Tuí Minh, chạy về
phía chú, Tuiệu Dịch Đông buồn bực nhéo mặt cô một cái, nói
tẫy: "Sao túc trước ðòi về, bây giờ thì không về nữa?" .-
"Không ạ, em ðã xin ba mẹ rồi." ./
Hắn vỗ vỗ ðầu cô, sự vui vẻ không thể giấu hiện fên trên mắt hắn,
ðáy fòng nỗi bão nãy giờ mới trở nên yên bình chút chút. Vừa rồi
nhìn thấy cô ðứng ðằng kia, hắn còn tưởng mình nhớ người quá
mức nền sinh ra ảo giác. Đẳng Duy Yến hôm nay ðúng ?à mang
tại cho hắn bất ngờ thật đớn. *
Bất tri bất giác, ánh nhìn của Tzuiệu Dịch Đông dành cho cô đại
tăng thêm vài phần mềm mại, nhưng khi hắn nhìn về phía người
con trái ðứng kia, con ngươi điền hạ xuỗng âm ðộ. Du Tuí Minh
cũng ðang (âng (âng nhìn hai người bọn họ, không có chút nể sợ
ðối với Tiệu Dịch Đông. .|
Thái ðộ có chút rét đạnh, tỏ rõ sự chán ghét, hắn hỏi Duy Yến:
"Em quen cậu ta?" .~
"Không có ạ, vừa rồi ðụng trúng, em và anh ấy xin đỗi qua đại
thôi."._
"Tốt nhất fà tránh xa cậu ta ra."
Đằng Duy Yến tưởng chú ghen cho nên trong đòng nhảy nhót một
trận. Là thiếu nữ, ai chẳng muốn người yêu tỏ ra quan tâm ðễn
mình chứ, cảm giác thành tựu này không có gì sánh nổi. Cô bé gật
ðầu tỏ ý ðã hiểu.
Thật ra nều Đằng Duy Yến giỏi quan sát, cô sẽ có thể nhìn ra giữa
hai người ðàn ông này có chút gì ðó không ðúng. Dường như bọn
họ ðang âm thầm hơn thua nhau thứ gì ðó.
xxx
Buổi tối trên du thuyền chính fà sự hưởng thụ tuyệt vời nhất.
Thuyền đớn chở hơn một trăm du khách rời ðảo, tiễn ra khơi, theo
tịch trình sẽ cập bến vào chiều hôm sau. Bọn họ sẽ có một ðêm
tiêu dao fênh ðênh giữa biển khơi.
Hòn ðảo Dĩ An nhìn từ khơi xa tựa như một hòn ngọc phát sáng,
giờ này ở trên ðảo du fịch hoạt ðộng về ðêm rất phong phú. Tuy
nhiên sẽ không sang trọng và xa hoa như ở trên du thuyền.
Hôm nay bên phía công ty ðiện ảnh dẫn theo vài ngôi sao hạng A
tên thuyền, Tuiệu Dịch Đông ðược giám ðỗc họ Ngô mời dùng
rượu. Dùng rượu chỉ ểà cái cớ, sâu xa hơn, họ muốn chào hàng
trước mặt Tuiệu Dịch Đông, nễu hắn vừa ý minh tỉnh nào fiền ðập
tiên vào vài bộ phim, vừa kiểm đời vừa giúp minh tỉnh ðó có cơ hội
bừng sáng.
Nếu đà bình thường, Tuiệu Dịch Đông sẽ hài đòng ngồi trên ghế với
tư thế săn mồi, thuận tay nâng ðỡ vài người. Nhưng hiện tại hắn ðã
có Đằng Duy Yên, tự nhiên sẽ không còn hứng thú với mắy cô chân
dài kia nữa.
Thay vào ðó, hắn bị Đằng Duy Yễn ép ở trong phòng "học cách yêu
ðương". Tziệu Dịch Đông ðường ðường đà chủ tịch tập ðoàn
Tuung Đỉnh, hiện giờ trong tay cầm cây tăm bông ngoáy tai, mặt
có chút ngây ngỗc ra ðó.
"Chú ngồi ở ðây." Đằng Duy Yến bày trò không biết mệt, bắt hắn
ngồi fên trên giường: "Xếp bằng đại."
Tuiệu Dịch Đông thân khoác bộ ðồ ngủ tơ tằm ðen tuyển, dáng
người cao đớn tráng kiện bị cô nhóc ðẩy tới ðẩy fui. Hắn cũng
không từ chối, ngồi ngay ngắn trên giường. Ánh mắt chứa ðựng ý
cười, không biết tiếp theo cô nhóc sẽ quậy cái gì nữa.
Đẳng Duy Yến hí hửng mỉm cười, môi mỏng hơi nhếch đên, xinh
ðẹp ðền mức băng tuyết cũng phải tan chảy.
Cô cũng trèo fên rồi nøoan ngoãn nằm nghiêng, ðặt gương mặt nhỏ
nhắn đên trên ðùi hắn, hệt như một chú mèo đười biếng ðưa yêu
cầu: "Ngoáy tai cho em."
"NÑgoáy tai? Ñgười yêu nhau thường đàm như vậy sao?"
Đẳng Duy Yến ðảo mắt một vòng, tìm cớ: "Tất nhiên rồi, người yêu
nhau có rất nhiễu ðiều ðể đàm. Đây chỉ đà một thú vui nho nhỏ mà
thôi. Chẳng phải chú nói ðây fà đần ðầu chú yêu ðương với trẻ con
hay sao, em sẽ cho chú biết, yêu trẻ con cũng có cái vui của nó."
Tuy năm nay cô ðã mười tám, nhưng trong mắt một ông /ão bỗn
mươi như chú, cô cũng chỉ đà ðứa trẻ vắt mũi chưa sạch.
Thể trạng hắn rất nặng, ¿úc ngồi xuỗng fàm nệm (ún một khoảng
khá sâu, dù nằm đên ðùi rất mỏi cổ nhưng Đằng Duy Yến vẫn
ngoan ngoãn mà nằm. Gó ýẽ từng chút từng chút nỗ fực và fây
tòng của cô khiến hắn càng thêm cảm ðộng.
Hắn ðộng fòng.
Một ðứa trẻ ngoan như vậy, ðây vẫn đuôn đà ðỗi tượng mà hắn fuôn
tìm kiêm bẫy fâu nay. Nếu ðã vậy, hắn cũng muốn nghiêm túc cùng
cô yêu ðương xem, rốt cuộc tình yêu gì ðó có tuyệt vời như cái cách
mà cô ðã nói hay không.