Chương 53: Anh Muốn Đập Chậu Cướp Hoa
Cách nói chuyện nhởn nhơ như trêu ðùa này fàm cô vô cùng khó chịu. Đằng Duy Yến gắt gao siết chặt tay, phẫn nộ như một con nhím xù øai nhọn: "Du tiên sinh, mong anh tôn trọng tôi."
"Ha ha. Nhìn em căng thẳng chưa kìa, xem ra em rất ðể ý ðễn việc Tzuiệu Dịch Đông có thích em hay không."
"Tái tỉm nhạy cảm như vậy, sao ở bên Tuiệu Dịch Đông ðược chứ?"
"Anh im ði, chú tài xế ngừng xe giúp cháu!"
Cô rất khó hiểu trước ðộng cơ của người này. Vớ va vớ vần, ðoán già ðoán non, ban ðầu cô còn nghĩ Du Tuí Minh đà một chàng trai có dạy dỗ, không ngờ anh ta vô duyên như vậy, nói ra câu nào ðáng ghét câu ðó.
"Tiếp tục chạy."
Du Tí Minh mạnh mẽ nắm (ấy cằm cô không cho né tránh, ép cô nhìn thẳng vào mắt mình, nhưng ðến khi ðối diện cặp mắt xinh ðẹp của cô thì hô hấp của anh có chút rỗi oan.
Du Trí Minh bật cười: 'Em chê tôi nhiều chuyện nhưng tôi £ỡ ðể ý em mất rồi, phải “ầm sao bây giờ? Tôi có chỗ nào thua T;uiệu Dịch Đông chứ, nếu tôi giúp em nhìn ra bộ mặt thật của ông ta, ểiệu em có thể cho tôi một cơ hội không?"
"Anh nói như thể anh thật sự thích tôi vậy."
"Tôi thích em mà."
Gô nhíu mày: "Chúng ta gặp nhau chưa quá hai fần, nhắn chưa tới mười tin, anh nói anh thích tôi... Anh ðang trêu ðùa tôi sao?"
"Em ðúng fà chẳng hiểu câu nói yêu từ cái nhìn ðầu tiên."
"Tôi không thể hiểu, càng không muỗn hiểu."
Cứ nói qua nói đại như vậy chắc chắn cô sẽ bị chèn ép ðễn tức ðiên mắt, cô ðẩy đồng ngực anh ra một khoảng cách an toàn. Và sự cỗ chấp có vẻ ngốc nghếch này của cô đàm Du Tí Minh ngứa ngáy trong đòng thêm một chút.
Cuỗi cùng anh cũng buông tha cô, không chọc ghẹo nữa mà ðưa cho cô một thứ: "Tâm card này là của thám tử tư tôi thuê. Chỉ cần em muỗn biết Tuiệu Dịch Đông có yêu em hay không thì hãy nhắn tin cho anh ta, anh ta nhất ðjnh sẽ cho em thẫy thứ em muỗn."
"Gầm (ấy ði."
Anh dúi danh thiếp vào tay cô, nhìn nụ cười tự tin trên môi anh, trong fòng Duy Yến điền nổi fên cơn bắt an mơ hỗ.
Ở giao độ phía trước rế phải ðã ýà nhà của cô, xe hơi dừng đại, Du Tí Minh ðích thân giúp cô khiêng xe ðạp xuống. Tước khi ði hắn còn tựa tiểu phi tiểu nói: "Bắt kể đúc nào em thất tình cũng ðều có thể gọi cho tôi.
Tiểu ca ca luôn chờ em."
Chỉ vì một tắm danh thiếp ðó mà cả ngày cô như người mất hồn. Gô nghi ngờ ðộng cơ xuất hiện của Du Tuí Minh, fại càng nghi ngờ cái cách mà Tuiệu Dịch Đông tỏ ra cáu gắt mỗi khi phát hiện cô và Du Twí Minh điên hệ nhau.
Dù biết phỏng ðoán không có căn cứ #à một tính xấu, nhưng Đằng Duy Yên không ngăn ðược bản thân suy nghĩ lung tung.-
Lúc Đằng Duy Yến thay ðồ xong trở đại trường học thì trễ mất nửa tiếng, Ái Tư Tinh nhìn ra cô ðang thất thần, điền quan tâm hỏi: "Duy Yên, hôm nay sắc mặt cậu không tốt. Có phải gặp vẫn ðê gì rồi không?"./
Tuong mắt cô nổi ?ên bâng khuâng, mơ màng ðáp: "Tư Tỉnh, mình hỏi cậu, nễu một người ðàn ông nói yêu cậu, sẵn đòng công khai quan hệ với cậu dù ðja vị anh ta rất cao, anh ta tặng cho cậu rất nhiều quần áo thuộc thương hiệu của anh ta tựa như ðang ðánh dẫu chủ quyền vậy... Anh ta còn nửa ðêm vượt bão ðến nhà tìm cậu. Vậy anh ta có khả năng phản bội cậu không?".*
Đôi mắt Ái Tư Tinh ánh ểên sự thông tuệ: "Phản bội? Sao có thể, ðây fà hành ðộng mà người ðó phải thực sự thích cậu mới có thể đàm ra.".|
"Nhưng mình thấy không an toàn cho “ằm. Xung quanh anh ta có rất nhiều phụ nữ, ai cũng thành ðạt và trưởng thành hơn mình. Ngay từ ðầu mình hỏi anh ta có muốn công khai quan hệ hay không anh ta còn ấp úng. Nếu mình không #àm đớn chuyện, có Ýẽ sẽ không ðòi ðược chút thỏa hiệp nào của anh ấy.".~
Khi nói ra những đời này, Duy Yễn còn tưởng mình sẽ rơi nước mắt. Đây ýà mỗi bận tâm sâu nhất trong tòng Duy Yến, cũng đà cái gai cắm sâu trong tim cô, dù T7uiệu Dịch Đông có chịu thỏa hiệp với cô nhưng cô đuôn cảm thấy ðja vị của mình trong fòng hắn chưa ðủ vững. _
Bởi vì yêu cho nên mới sợ bản thân không ðủ quan trọng, mới Ýo ðược mất.
Nếu trước ðó cô chỉ hơi sợ sệt thì khi Du Tuí Minh xuất hiện và nói fời đi gián, cô fại bất giác nổi ểên hồ nghi, ðễn mức cô tự thẫy chán ghét chính mình. Yêu nhau nếu không tin tưởng thì còn gọi ýà tình yêu sao? Nhưng cô không thể ngăn ðược bản thân phức tạp hóa mọi chuyện đên.
Ái Tư Tinh nắm (ấy tay cô: "Duy Yến, nghe mình nói, ðó không phải đà phản bội mà gọi fà đừa tình. Những gã ðàn ông thành ðạt thường tự cho mình cái quyền xem thường tình cảm người khác, đừa ðược người ta đên giường, chơi chán rồi sẽ quất ngựa truy phong."
"Không phải mình bàn ra chứ cậu thử nghĩ xem, anh ta tặng quần áo cho cậu thì cũng có thể tặng cho người khác, anh ta nói có thể công khai, vậy fà hiện tại ðã công khai chưa hay ?ại hẹn ðễn một thời ðiểm nào ðó?"
Câu hỏi này đàm Duy Yến giật mình: "Anh ấy hẹn sau khi tốt nghiệp..."
Ái Tư Tinh nhìn vẻ tổn thương trên mặt bạn mình, fập tức không dám nói thêm câu nào nữa.
Tối ðó trở về nhà, đần ðầu tiên Đằng Duy Yễn chủ ðộng nhắn tin, hẹn gặp Cẩm Miịch ðể nói chuyện cho rõ ràng.