Tại Tokyo Nhật Bản, Kỳ Sơn dẫn đầu hai tên thuộc hạ bước ra từ sân bây quốc tế Haneda, một trong bốn sân bay bận rộn nhất thế giới, thống kê cho biết vào năm 2017 sân bay Haneda đã chào đón hơn tám mươi lăm triệu người.
Vừa bước ra khỏi cổng hãi quan, Kỳ Sơn nhìn thấy hai người đàn ông mặc âu phục màu đen, đeo kính râm che đi nửa gương mặt không cảm xúc của mình, mấy người đứng xung quanh nhìn thấy lập tức nép mình sang một bên nhường đường cho họ.
Nhật bản nổi tiếng là nơi có nhiều bang hội xã hội đen nhất, nên người ở nơi này quá quen thuộc với tình cảnh trước mặt.
Kỳ Sơn quan sát xung quanh một vòng, thật kỳ lạ dường như bọn họ không hề cảm thấy hốt hoảng hay sợ hãi khi đối mặt với người trong hắc đạo, ngược lại còn tỏ ra tôn kính thì khác.
Một người đàn ông bước tới trước mặt Kỳ Sơn, hắn cung kính khom người chín mươi độ nói.
- Chào anh Kỳ, thủ lĩnh đang chờ anh.
Kỳ Sơn nhìn hắn gật đầu một cái trong lòng thầm nghĩ.
Thì ra họ là người Lạc Thần từng nói, sẽ hỗ trợ anh trong lúc anh làm việc tại Nhật Bản.
Kỳ Sơn và thuộc hạ được hai người đàn ông cẩn thận hộ tống ra khỏi sân bây, vừa bước ra cánh cửa tự động làm bằng kính trông suốt anh nhìn thấy bốn người đàn ông đứng trước chiếc xe âu châu màu đen.
Nhìn vào thần thái của bọn họ không giống nhưng những người trong bang hội bình thường, họ làm việc có quy cũ và trình tự hẳn hoi.
Kỳ Sơn nhanh mắt dò sét bọn họ, nhìn thấy trên cổ mỗi người có một cái hình xăm tiếng Nhật.
"Kumamoto"
Lúc này Kỳ Sơn mới xác thự được thân phận của bọn họ, nhưng từ lúc nào Lạc Thần lại có quan hệ với bang hội lớn nhất Nhật Bản.
Bốn người đàn ông nhìn thấy Kỳ Sơn liền bước tới cúi người chín mươi độ chào anh bằng tiếng Nhật Bản.
- Helloいます。 (Xin chào anh Kỳ.)
Kỳ Sơn gật đầu, anh hiểu một chút tiếng Nhật Bản nên mấy câu thoại đơn giản này anh cũng hiểu.
Anh đi theo bọn họ ngồi vào trong chiếc xe Mercedes màu đen, đang đậu hiên ngang trước cổng sân bây.
Kỳ Sơn không ngờ khi đến Nhật Bản lại được đãi ngộ long trọng đến như vậy, nói cho chính sát từ lúc bất đầu vào quân đội anh chưa bao giờ có cảm giác rằng mình là một đại nhân vật.
Xe của anh được hai chiếc xe trước và sau theo sát bảo vệ.
Thủ lĩnh của bọn họ đã ra lệnh sự an toàn của vị khách VIP này là quan trọng nhất, nếu vị khách này xảy ra chuyện ngoài ý muốn trên lãnh thổ của bọn họ, thì họ chỉ có con đường chết để tạ tội.
Kỳ Sơn ngồi ở vị trí hành khách, thuộc hạ của anh ngồi hai bên, họ hành sự vô cùng thận trọng, cặp mắt sắc bén không ngừng quan sát tứ phía.
Kỳ Sơn ngồi im lặng trong xe, nhưng mắt lại không ngừng quan sát từng nơi xe chạy qua, họ đang tiến vào khu sầm uất nhất của thành phố Tokyo.
Phong cảnh Nhật Bản quả thật rất đẹp, hai bên ven đường được trồng rất nhiều rất nhiều cây hoa anh đào, nhất là vào tháng Tư khi hoa anh đào nở rộ nhìn thật lãng mạn.
Một tiếng sau, xe dừng lại trước một ngôi biệt thự xay theo kiểu Nhật bản truyền thống, cánh cửa xe được một tên thuộc hạ của Kumamoto mở ra.
Hắn cúi đầu cung kính nói bằng tiếng Nhật Bản.
- ください. ( Xin mời)
Kỳ Sơn cùng thuộc hạ bước xuống xe, anh nhìn một vòng xung quanh. Nơi này giống y như thế giới thần tiên.
Ngôi biệt thự nằm giữa chốn sơn thủy hữu tình, xung quanh căn nhà cổ là một dòng suối nhân tạo, phiá dưới nuôi rất nhiều con cá Rồng quý hiếm.
Bên cạnh đó là những cây bonsai vô giá, phía sau căn biệt thự là một ngọn đồi cao vút xanh um.
Chắc có lẽ chủ nhân của nơi này rất tin vào phong thuỷ, nên bài trí của nơi này dựa theo ngũ hành mà ra.
Anh cùng thuộc hạ của mình đi theo người của Kumamoto, họ đi ngang qua một con đường lót gạch xám, xuyên qua vườn hoa nhỏ rồi mới đi vào trong phòng khách rộng lớn của ngôi nhà cổ.
Ngôi biệt thự không dùng kính làm cửa sổ, họ dùng Shoji một loại cửa trượt làm bằng giấy mờ dán trên một khung gỗ khiến loại nhà truyền thống Nhật Bản này càng thêm độc đáo hơn.
Kỳ Sơn nhanh chóng quan sát một vòng, mặc dù nơi này phong cảnh tao nhã yên tĩnh nhưng mỗi một gốc đều có người canh gát không một chút lơ là.
Bước vào trong phòng khách, đột nhiên sống lưng Kỳ Sơn truyền đến một cơn lạnh vô hình, âm khí trong ngôi nhà này khắc rõ rệt với bên ngoài.
Kỳ Sơn cùng hai tên thuộc hạ lập tức đề cao cảnh giác, lúc này một người đàn ông dáng người cao lớn từ cánh cửa bên phải bước vào, theo sau hắn là một đám thuộc hạ.
Kỳ Sơn nhìn người đàn ông toàn thân phấn phơ mùi tanh của máu, ánh mắt mang theo tà khí, anh chợt bàng hoàng khi nhận ra người đàn ông này chỉ là một cậu thanh niên khoản chừng 16 tuổi.
Cậu thanh niên uy nghiêm ngồi xuống chiếc ghế gỗ chạm hình con sói, cậu ta mặc trên người y phục Nhật Bản màu đen viền trắng.
Đám thuộc họ mười mấy người nghiêm trang đứng thành hai hàng thẳng bên cạnh hắn, bên hông của họ là những cây mã tấu bén như lưỡi gươm.
Ánh mắt kinh ngạc của Kỳ Sơn chuyển lên người phụ nữ mặc bộ đồ kimono trống một vai, đứng bên cạnh cậu ta.
Ánh mắt của Kỳ Sơn tỏa sáng khi anh nhận ra hình xăm trên cánh tay phải của người phụ nữ.
Đó là hình xăm con sói, tượng trưng cho gia tộc Tần gia bên Italy.
Vừa bước ra khỏi cổng hãi quan, Kỳ Sơn nhìn thấy hai người đàn ông mặc âu phục màu đen, đeo kính râm che đi nửa gương mặt không cảm xúc của mình, mấy người đứng xung quanh nhìn thấy lập tức nép mình sang một bên nhường đường cho họ.
Nhật bản nổi tiếng là nơi có nhiều bang hội xã hội đen nhất, nên người ở nơi này quá quen thuộc với tình cảnh trước mặt.
Kỳ Sơn quan sát xung quanh một vòng, thật kỳ lạ dường như bọn họ không hề cảm thấy hốt hoảng hay sợ hãi khi đối mặt với người trong hắc đạo, ngược lại còn tỏ ra tôn kính thì khác.
Một người đàn ông bước tới trước mặt Kỳ Sơn, hắn cung kính khom người chín mươi độ nói.
- Chào anh Kỳ, thủ lĩnh đang chờ anh.
Kỳ Sơn nhìn hắn gật đầu một cái trong lòng thầm nghĩ.
Thì ra họ là người Lạc Thần từng nói, sẽ hỗ trợ anh trong lúc anh làm việc tại Nhật Bản.
Kỳ Sơn và thuộc hạ được hai người đàn ông cẩn thận hộ tống ra khỏi sân bây, vừa bước ra cánh cửa tự động làm bằng kính trông suốt anh nhìn thấy bốn người đàn ông đứng trước chiếc xe âu châu màu đen.
Nhìn vào thần thái của bọn họ không giống nhưng những người trong bang hội bình thường, họ làm việc có quy cũ và trình tự hẳn hoi.
Kỳ Sơn nhanh mắt dò sét bọn họ, nhìn thấy trên cổ mỗi người có một cái hình xăm tiếng Nhật.
"Kumamoto"
Lúc này Kỳ Sơn mới xác thự được thân phận của bọn họ, nhưng từ lúc nào Lạc Thần lại có quan hệ với bang hội lớn nhất Nhật Bản.
Bốn người đàn ông nhìn thấy Kỳ Sơn liền bước tới cúi người chín mươi độ chào anh bằng tiếng Nhật Bản.
- Helloいます。 (Xin chào anh Kỳ.)
Kỳ Sơn gật đầu, anh hiểu một chút tiếng Nhật Bản nên mấy câu thoại đơn giản này anh cũng hiểu.
Anh đi theo bọn họ ngồi vào trong chiếc xe Mercedes màu đen, đang đậu hiên ngang trước cổng sân bây.
Kỳ Sơn không ngờ khi đến Nhật Bản lại được đãi ngộ long trọng đến như vậy, nói cho chính sát từ lúc bất đầu vào quân đội anh chưa bao giờ có cảm giác rằng mình là một đại nhân vật.
Xe của anh được hai chiếc xe trước và sau theo sát bảo vệ.
Thủ lĩnh của bọn họ đã ra lệnh sự an toàn của vị khách VIP này là quan trọng nhất, nếu vị khách này xảy ra chuyện ngoài ý muốn trên lãnh thổ của bọn họ, thì họ chỉ có con đường chết để tạ tội.
Kỳ Sơn ngồi ở vị trí hành khách, thuộc hạ của anh ngồi hai bên, họ hành sự vô cùng thận trọng, cặp mắt sắc bén không ngừng quan sát tứ phía.
Kỳ Sơn ngồi im lặng trong xe, nhưng mắt lại không ngừng quan sát từng nơi xe chạy qua, họ đang tiến vào khu sầm uất nhất của thành phố Tokyo.
Phong cảnh Nhật Bản quả thật rất đẹp, hai bên ven đường được trồng rất nhiều rất nhiều cây hoa anh đào, nhất là vào tháng Tư khi hoa anh đào nở rộ nhìn thật lãng mạn.
Một tiếng sau, xe dừng lại trước một ngôi biệt thự xay theo kiểu Nhật bản truyền thống, cánh cửa xe được một tên thuộc hạ của Kumamoto mở ra.
Hắn cúi đầu cung kính nói bằng tiếng Nhật Bản.
- ください. ( Xin mời)
Kỳ Sơn cùng thuộc hạ bước xuống xe, anh nhìn một vòng xung quanh. Nơi này giống y như thế giới thần tiên.
Ngôi biệt thự nằm giữa chốn sơn thủy hữu tình, xung quanh căn nhà cổ là một dòng suối nhân tạo, phiá dưới nuôi rất nhiều con cá Rồng quý hiếm.
Bên cạnh đó là những cây bonsai vô giá, phía sau căn biệt thự là một ngọn đồi cao vút xanh um.
Chắc có lẽ chủ nhân của nơi này rất tin vào phong thuỷ, nên bài trí của nơi này dựa theo ngũ hành mà ra.
Anh cùng thuộc hạ của mình đi theo người của Kumamoto, họ đi ngang qua một con đường lót gạch xám, xuyên qua vườn hoa nhỏ rồi mới đi vào trong phòng khách rộng lớn của ngôi nhà cổ.
Ngôi biệt thự không dùng kính làm cửa sổ, họ dùng Shoji một loại cửa trượt làm bằng giấy mờ dán trên một khung gỗ khiến loại nhà truyền thống Nhật Bản này càng thêm độc đáo hơn.
Kỳ Sơn nhanh chóng quan sát một vòng, mặc dù nơi này phong cảnh tao nhã yên tĩnh nhưng mỗi một gốc đều có người canh gát không một chút lơ là.
Bước vào trong phòng khách, đột nhiên sống lưng Kỳ Sơn truyền đến một cơn lạnh vô hình, âm khí trong ngôi nhà này khắc rõ rệt với bên ngoài.
Kỳ Sơn cùng hai tên thuộc hạ lập tức đề cao cảnh giác, lúc này một người đàn ông dáng người cao lớn từ cánh cửa bên phải bước vào, theo sau hắn là một đám thuộc hạ.
Kỳ Sơn nhìn người đàn ông toàn thân phấn phơ mùi tanh của máu, ánh mắt mang theo tà khí, anh chợt bàng hoàng khi nhận ra người đàn ông này chỉ là một cậu thanh niên khoản chừng 16 tuổi.
Cậu thanh niên uy nghiêm ngồi xuống chiếc ghế gỗ chạm hình con sói, cậu ta mặc trên người y phục Nhật Bản màu đen viền trắng.
Đám thuộc họ mười mấy người nghiêm trang đứng thành hai hàng thẳng bên cạnh hắn, bên hông của họ là những cây mã tấu bén như lưỡi gươm.
Ánh mắt kinh ngạc của Kỳ Sơn chuyển lên người phụ nữ mặc bộ đồ kimono trống một vai, đứng bên cạnh cậu ta.
Ánh mắt của Kỳ Sơn tỏa sáng khi anh nhận ra hình xăm trên cánh tay phải của người phụ nữ.
Đó là hình xăm con sói, tượng trưng cho gia tộc Tần gia bên Italy.
Danh sách chương