Edit: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết
Tô Cẩm Lí nghe xong, hắn liền nhìn Dương Xuyến Xuyến bằng ánh mắt đăm chiêu, sau đó thốt ra một câu không nóng không lạnh, “Tốt thật hả?”
Dương Xuyến Xuyến thấy cách hắn nói có gì đó kỳ quặc, toàn thân nàng chợt đổ mồ hôi lạnh, nhưng nàng vẫn tiếp tục mở miệng, làm ra vẻ hồn nhiên ngây thơ, gặp lại người cũ liền vui sướng.
"Tô vương gia, dĩ nhiên là thật. Từ lần đầu tiên gặp ngài, ta đã không thể chờ đến lần gặp thứ hai...”
Tô Cẩm Lí nghe nàng nói vậy thì không nói thêm nữa. Hắn yên lặng, ngắm nhìn mấy nam nhân kia, trong mắt hiện lên vài phần hứng thú.
Đám nam nhân nhìn thấy Tô vương gia Tô Cẩm Lí, bọn họ đều cực kỳ thất vọng, nhưng vẫn ngượng ngùng, ung dung tản ra.
Bầu không khí chợt trở nên yên tĩnh.
Thế nhưng, không đợi Dương Xuyến Xuyến mở miệng lần thứ hai, Tô Cẩm Lí đã cất tiếng nói.
"Hóa ra trong lòng ngươi, bổn vương có vị trí quan trọng như vậy.”
Cả người Dương Xuyến Xuyến cứng đờ hết ra!
Bây giờ nàng mới hiểu rõ cái gọi là tự bê đá đập vào chân mình!
Đuổi được một đám chó, nhưng lại chào đón một con hổ!
Dương Xuyến Xuyến nghiêng đầu, nở nụ cười, nàng cực kỳ sợ hãi, người này là vương gia...
Cho dù nàng “tài đại khí thô”* cũng không nên trêu vào vương gia chứ!
*Tài đại khí thô: có tài sản giàu có, khí thế bất phàm/ngoài ra còn có một nghĩa ở đây là dựa vào tiền tài và khí thế để khi dễ người khác
Trong lúc Dương Xuyến Xuyên đang suy ngẫm lại việc mình làm, ánh mắt không nghiêng không lệch (lúc này nàng đờ ra mất rồi, đâu có liếc lên liếc xuống nổi nữa) của nàng vừa vặn rơi vào cái nhìn thâm thúy của Tô Cẩm Lí.
Hơn nữa, ánh mắt của hắn còn hiện lên ý cười bỡn cợt.
Không hiểu sao, Dương Xuyến Xuyến cảm thấy tim mình bỗng chậm đi nửa nhịp, vẻ mặt nàng cũng cứng đờ cả đi.
Tô Cẩm Lí thấy vậy liền nhíu mày, từ từ mở miệng, vừa lười nhác vừa tao nhã.
"Ngươi đã thích bổn vương như thế... vậy thì bổn vương...”
Ngừng một chút, Tô Cẩm Lí đột nhiên bước tới gần Dương Xuyến Xuyến.
Nhưng hắn là nam nhân trời sinh ưa sạch sẽ, dẫu sao thì vẫn đứng cách nàng ở cự ly khoảng một mét.
Cho dù cách nhau một mét, hơi thở cực nóng của hắn vẫn phà vào mặt Dương Xuyến Xuyến khiến nàng không kiềm chế nổi, nàng cảm thấy đầu óc đầu mình giống như thiếu dưỡng khí vậy.*
*Xuyến Xuyến là người hiện đại, ý nàng là khí oxy.
Tô Cẩm Lí nghe xong, hắn liền nhìn Dương Xuyến Xuyến bằng ánh mắt đăm chiêu, sau đó thốt ra một câu không nóng không lạnh, “Tốt thật hả?”
Dương Xuyến Xuyến thấy cách hắn nói có gì đó kỳ quặc, toàn thân nàng chợt đổ mồ hôi lạnh, nhưng nàng vẫn tiếp tục mở miệng, làm ra vẻ hồn nhiên ngây thơ, gặp lại người cũ liền vui sướng.
"Tô vương gia, dĩ nhiên là thật. Từ lần đầu tiên gặp ngài, ta đã không thể chờ đến lần gặp thứ hai...”
Tô Cẩm Lí nghe nàng nói vậy thì không nói thêm nữa. Hắn yên lặng, ngắm nhìn mấy nam nhân kia, trong mắt hiện lên vài phần hứng thú.
Đám nam nhân nhìn thấy Tô vương gia Tô Cẩm Lí, bọn họ đều cực kỳ thất vọng, nhưng vẫn ngượng ngùng, ung dung tản ra.
Bầu không khí chợt trở nên yên tĩnh.
Thế nhưng, không đợi Dương Xuyến Xuyến mở miệng lần thứ hai, Tô Cẩm Lí đã cất tiếng nói.
"Hóa ra trong lòng ngươi, bổn vương có vị trí quan trọng như vậy.”
Cả người Dương Xuyến Xuyến cứng đờ hết ra!
Bây giờ nàng mới hiểu rõ cái gọi là tự bê đá đập vào chân mình!
Đuổi được một đám chó, nhưng lại chào đón một con hổ!
Dương Xuyến Xuyến nghiêng đầu, nở nụ cười, nàng cực kỳ sợ hãi, người này là vương gia...
Cho dù nàng “tài đại khí thô”* cũng không nên trêu vào vương gia chứ!
*Tài đại khí thô: có tài sản giàu có, khí thế bất phàm/ngoài ra còn có một nghĩa ở đây là dựa vào tiền tài và khí thế để khi dễ người khác
Trong lúc Dương Xuyến Xuyên đang suy ngẫm lại việc mình làm, ánh mắt không nghiêng không lệch (lúc này nàng đờ ra mất rồi, đâu có liếc lên liếc xuống nổi nữa) của nàng vừa vặn rơi vào cái nhìn thâm thúy của Tô Cẩm Lí.
Hơn nữa, ánh mắt của hắn còn hiện lên ý cười bỡn cợt.
Không hiểu sao, Dương Xuyến Xuyến cảm thấy tim mình bỗng chậm đi nửa nhịp, vẻ mặt nàng cũng cứng đờ cả đi.
Tô Cẩm Lí thấy vậy liền nhíu mày, từ từ mở miệng, vừa lười nhác vừa tao nhã.
"Ngươi đã thích bổn vương như thế... vậy thì bổn vương...”
Ngừng một chút, Tô Cẩm Lí đột nhiên bước tới gần Dương Xuyến Xuyến.
Nhưng hắn là nam nhân trời sinh ưa sạch sẽ, dẫu sao thì vẫn đứng cách nàng ở cự ly khoảng một mét.
Cho dù cách nhau một mét, hơi thở cực nóng của hắn vẫn phà vào mặt Dương Xuyến Xuyến khiến nàng không kiềm chế nổi, nàng cảm thấy đầu óc đầu mình giống như thiếu dưỡng khí vậy.*
*Xuyến Xuyến là người hiện đại, ý nàng là khí oxy.
Danh sách chương