Sau thi hương chính là thi đình, Tạ Hòe Cẩm dù không muốn xa rời thê nhi vẫn phải lên đường rời đi. Sau khi biết

Cố Du có thai, Tạ Hòe Cẩm giống như lần đầu được làm cha vậy, Cố Du muốn làm gì cũng tranh làm nấy, một chút cũng không cho nàng làm.

"Chờ ta trở về, được không?"

Trong đêm tối, Tạ Hòe Cẩm âm điệu nhẹ nhàng nói. Cố Du đầu dụi dụi vào ngực hắn, khẽ " ân" một tiếng nói" Ta chờ"

Tạ Hòe Cẩm khẽ hôn lên trán nàng, nói thật lúc đầu hắn rất muốn rời đi, nhưng giờ lại không muốn nữa, nếu có thể hắn muốn sống bình thường với nàng mãi mãi.

Chỉ có đều nếu hắn từ bỏ, đồng nghĩa với việc từ bỏ nàng, thân phận hai người hiện tại chênh lệnh quá lớn, nếu hắn không bước tiếp, hắn lấy cái gì xứng với nàng đây? Dù Cố Du không để ý, Tạ Hòe Cẩm cũng không muốn để nàng phải chịu khổ cùng mình.

Ôm chặt người yêu trong lòng, ánh trăng sáng rọi chiếu xuống biệt viện tĩnh lặng, gió thổi hoa đào hồng nhạt bây tứ tung, tạo ra một khung sắc như tiên cảnh, vừa mê hoặc lại lạnh lẽo trong đêm.

Biết được Chuyện Tạ Hòe Cẩm trung án đầu, người Liễu Thụ Thôn đều tỏ vẻ kinh ngạc cùng cảm thán.

Mọi người đều đồn đoán chuyện Tạ Hòe trong mấy năm nay vẫn luôn khổ học, cho nên vừa có cơ hội liền một đường thẳng tiếng, làm cho rất nhiều người tò mò. còn đối với chuyện có người tố cáo hắn gian lận Tạ Hòe Cẩm một chút cũng không biết.

Kinh thánh so với vân dương huyện càng thêm náo nhiệt.

Thi đình không giống với thi hương, ở kinh thành tài tử vô số, những người trung tiểu tam nguyên cũng không ít, phần lớn đều là con cháu thế gia, hoàng đế miệng thì nói muốn tuyển nhân tài, nhưng thật chất là để lôi kéo thế lực bá quan trong triều.

Chuyện này người trong kinh thành ai cũng rõ ràng, chỉ có mấy thư sinh nghèo kiếp hủ lậu từ địa phương khác tới mới vẫn còn nuôi ảo tưởng trung trạng nguyên.

Tạ Hòe Cấm hòa vào đám người, từng bước tiến vào trong hoàng cung.

Thi đình lần này tổng cộng có đến hai lần thi. đợt một do năm vị quan tam phẩm làm giám khảo, bài thi sau khi viết xong sẽ được đưa đến trước mặt bọn họ kiểm tra, đồng thời để quyết định ai sẽ là người có đủ tư cách được bước vào vòng trong, tiếp đó chính là gặp mặt hoàng đế, ông cũng sẽ là người cuối cùng đưa ra đề thi, ai có thể xuất sắc vượt qua được cửu ải này, dù không được trạng nguyên cũng sẽ được giữ lại phong làm tiểu quan gì đó.

Sau khi trả lời xong đề thi, nhóm thí sinh đều được mang đến kiến các đề nghỉ ngơi, phần còn lại giao cho hoàng đế làm người quyết định.

Hoàng đế mặc long bào ngồi trên long ỷ, một tiểu thái giám chạy vào

Nói." Hoàng thượng, thái tử điện hạ đến"

Hoàng đế ngẩn đầu, gương mặt có đến bốn phần giống với Giang hành, tuy hơi già chút, khí chất vẫn còn rất uy nghiêm.

" Để nó vào đi"

Vừa lúc ông cũng đang có chuyện phiền não.

Giang Hành đi vào chắp tay thi lễ nói " nhi thần tham kiếm phụ hoàng"

"Mau mau bình thân, Hành nhi đến thật đúng lúc, Con giúp phụ hoàng xem, ở đây có hai người ưu tú nhất trong đám người đã tham gia thi đình lần này, một người là con trai thứ của thừa tướng Triệu Kiếm, người còn lại là một thư sinh đến từ Vân Dương Huyện, trong hai người này ai cũng đều có tố chất tốt, phụ hoàng không biết nên chọn ai.

Giang Hành hơi kinh ngạc, nếu là thường ngày phụ hoàng chắc chắn sẽ chọn con trai của thừa tướng, nhưng lần này lại do dự, đối phương còn là một người bình thường?

Vậy chỉ có một khả năng, người nọ chắc chắn không thua kém gì Triệu Bính, hoặc có lẽ còn hơn.

Bài thi đầu tiên là của Triệu Bính, viết được có hình có dạng, nếu không có gì nói thì bài thi này chắc chắn sẽ trung trạng nguyên.

Giang Hành khẽ gật đầu, bất quá chờ nhìn đến bài thi khác của người kia khi, hắn hơi sửng sốt.

Chi tiết được miêu tả bên trong quá mức sống động, Giang Hành nhìn một hồi lâu vẫn chưa có ý định buông tay.

Chẳng trách phụ hoàng gã lại đau đầu bởi hai cái bài thi.

Tầm mắt Giang Hành bất giác nhìn xuống cái tên được viết phía dưới góc bài thi.

Tạ Hòe Cấm....

Giang Hành nhướn mày, nhìn chằm chằm cái tên kia một hồi lâu không có phản ứng.

" Thế nào?"

Hoàng đế nhìn gã không lên tiếng liền sốt ruột hỏi.

Giang Hành cười khẽ, cung kính dâng lên hai bài thi, nói " Phụ hoàng không phải đã có đáp án rồi sao?"

Nhìn vào hai bài thi này, đó chính là một trời một vực.

Hoàng đế bật cười, vuốt ve chòm râu nói " Nếu con cũng thấy thế, như vậy liền chọn hắn đi"

"Tiểu tử này phụ hoàng có gặp qua, lời nói rất có phong thái, không nịnh nọt cũng không kiêu ngạo, khác xa với đám người kia, phụ hoàng thật sự rất thích hắn!!!"

"Nếu không phải hắn trong nhà đã có thê tử, trẫm còn có ý định gả Tuyết nhi cho hắn"

Giang Hành rất tò mò, rốt cuộc người tên Tạ Hòe Cẩm đó là người như thế nào mà có thể khiến cho phụ hoàng hắn thích như vậy, còn có ý định gả Tuyết nhi cô công chúa người sủng ái nhất cho hắn chứ?

Tạ Hòe Cẩm sao...

Giang Hành nhíu nhíu mày.

Kỳ quái

Sao cứ cảm thấy cái tên này rất quên thuộc, giống như đã từng nghe qua ở đâu rồi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện